Hắn muốn chạy, lại bị một đám người ngăn đến nước chảy không lọt.
Vốn là những người đứng bên này còn có chút phân tán, nhưng bây giờ không hẹn mà cùng tụ đến cùng một chỗ, không cho Diệp Viễn một chút cơ hội thoát đi.
Chính là trong lúc này, Phong Nhược Tinh đã tới gần trước Diệp Viễn.
“Chạy, làm sao không chạy rồi?” Phong Nhược Tình căm tức nhìn Diệp Viễn nói.
“Không phải là không chạy, là chạy không được a! Phong lão sư lực hiệu triệu của ngài quá mạnh mẽ!” Diệp Viên cười khổ nói.
“Tại sao phải trốn ta?” Phong Nhược Tinh trong lòng có chút tự đắc, có điều là vẫn là sẳc mặt nghiêm nghị sẵng giọng nói.
“Ta? Ta nào có? Phong lão sư thật là quá oan uống cho ta rồi!” Diệp Viễn nháy mắt một cái, mặt đầy vô tội.
“Ngươi còn nói không có? Vậy ngươi mới vừa rồi chạy cái gì thế?”
“Ta đột nhiên nghĩ đến có một số việc, vừa đúng lúc phải đi. Trùng hợp! Tuyệt đổi là trùng hợp!”
“Đừng nói nhiều! Mau mau đi theo ta!”
“Phong lão sư, ta thật có chuyện rất quan trọng phải làm!”
“Chuyện quan trọng hơn nữa cũng không được! Nếu ngươi không đi, ta liền phải dùng sức mạnh rồi!”
“Đừng đừng, ta đi với ngươi còn không được sao?”
“Thế này còn tạm được!”
Trong ánh mắt đờ đẫn của tất cả mọi người, Phong Nhược Tinh áp giải Diệp Viên rời đi…
Kỳ thật mấy ngày nay, Phong Nhược Tinh đã đi tìm Diệp Viễn nhiều lần, nhưng mỗi lần tới Diệp Viên đều là đang ngủ.
Có Lục nhi ở bên ngoài từ chối khéo, Phong Nhược Tinh cũng không tiện xông vào.
Môn dược lý mấy ngày này, Diệp Viễn một lần cũng không có đến, làm Phong Nhược Tinh muốn tìm Diệp Viễn cũng không tìm được.
Còn như Diệp Viễn, hắn đâu có hứng thú làm trợ thủ gì?
Những thứ mà Phong Nhược Tinh chơi đó, trong mắt hắn giống như là trẻ con chơi bùn vậy. Để hắn đi làm trợ thủ, đây chẳng phải là lãng phí thời gian thì là cái gì?
Chuyện cấp thiết nhất của Diệp Viễn bây giờ chính là nâng cao thực lực, nào cỏ công phu gì đi làm trợ thủ cho một tiểu nha đầu?
Thực lực đan đạo của Phong Nhược Tinh, cho Diệp Viễn làm trợ thủ cũng không đủ tư cách, lại còn để bản thân làm trợ thủ cho hắn, đây không phải là đùa giỡn hay sao?
Hắn ngày đó chỉ muốn mau sớm thoát khỏi Phong Nhược Tinh, không nghĩ tới hơi hơi lộ ra một chút bản lĩnh liền gây ra cái phiền toái này.
Cho nên thời điếm từ khi hắn nghe Lục nhi nói Phong Nhược Tinh tới tìm hân, hẳn liền quyết định chủ ý cùng nàng chơi đùa ẩn nấp rồi.
Ai biết lúc này mới né mấy ngày, liền bị Phong Nhược Tinh tóm gọm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!