“Trương tiên sinh, xin anh xem nguyên thạch Phỉ Thuý này là do tôi bán cho anh, cho tôi một cơ hội! Tôi ra giá bảy trăm năm mươi triệu!”
Bảy trăm năm mươi triệu coi như mua được khối Phỉ Thúy đế vương lục này, lại mời sư phụ điêu khắc cao cấp nhất chỉ sợ cũng rất khó có lợi nhuận.
Nhưng vẫn là câu nói kia...
Chỉ cần có thể khiến nhà khác không có đế vương lục, mà nhà mình lại có, đây chính là một loại thắng lợi cực lớn.
Ra giá bảy trăm năm mươi triệu, còn có một cái ân tình!
Những người khác tạm thời không ra giá nữa, mà muốn xem phản ứng của Trương Phàm.
Dù sao lúc trước mọi người ra giá nhanh như vậy, cũng không cho Trương Phàm cơ hội mở miệng.
Trương Phàm thu hồi ánh mắt từ Phỉ Thuý lại, nhìn thoáng. qua vẻ mặt mong đợi của Chúc Tinh Tinh hắn khẽ lắc đầu nói:
“Chúc tổng, xin lỗi cô!” “Trương tiên sinh, tôi là Thế Kỷ Châu Báu! Tôi ra giá tám trăm triệu, Phỉ Thuý này bán cho tôi đi!" Nhìn Trương Phàm cự tuyệt Chúc Tinh Tinh, Thế Kỷ Châu Báu lập tức mở miệng.
“Xin lỗi! Phỉ Thuý này, tôi không bán!” Trương Phàm lắc đầu, thản nhiên nói.
Toàn trường xôn xaol
Ai cũng không nghĩ tới sẽ xuât hiện tình huông như vậy. Không ngờ lại không bán!
Cái này, hắn giữ lại để làm gì chứ? Hay là nói muốn chính mình thưởng thức? Có tiền thì có thể liền tùy hứng sao?
Nhưng nhìn dáng vẻ của Trương Phàm cũng không giống người tiền!
Nhưng nói đi nói lại, giống người có tiền hay không không quan trọng, quan trọng là chỉ cần Trương Phàm nguyện ý, bây giờ lập tức có thể trở thành người có tiền, thực hiện được mục. tiêu ước mơ tha thiết của rất nhiều người - tự do tài chính!
Trương Phàm cũng mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, thậm chí Chúc Tinh Tinh bên kia nghĩ như thế nào hẳn cũng không thèm để ý!
Phỉ Thuý này có tác dụng rất lớn đối với việc tu luyện của hắn, bao nhiêu tiền cũng không đổi được.
Hơn nữa, không phải chỉ là kiếm tiền thôi sao?
Bất kể là kem mọc tóc hay là Tân Nhạc Khang đều sẽ không ngừng cuồn cuộn mang đến cho hắn tài phú kếch xù, những tài phú này đều phải đổi thành tài nguyên tu luyện...
Nếu đã như vậy, vậy tại sao bây giờ hẳn phải lấy tài nguyên tu luyện đi đổi tiền chứ?
Hoa Vân rất hiểu chuyện, không biết từ lúc nào cô đã gọi người lái xe tải tới vận chuyển nguyên thạch Phỉ Thuý cùng với Phỉ Thúy đế vương lục lên xe...
Như vậy có thể tránh cho Trương Phàm thiếu nợ Chúc Tinh Tinh dù chỉ một chút nhân tình.
“Trương tiên sinh, anh thật sự không suy nghĩ một chút sao?” Chúc Tinh Tinh trơ mắt nhìn Trương Phàm chuyển nguyên thạch lên xe, còn có khối Phỉ Thúy đế vương lục mà cô tâm tâm niệm niệm kia, cô còn đang tranh thủ còn đang cố gắng.
“Xin lỗi Chúc tổng, Phỉ Thuý này đối với tôi có tác dụng rất lớn, thật không thể bỏ đi thứ yêu thích được!” Trương Phàm lại một lần nữa từ chối, sau đó hắn quyết đoán lên xe.
“Lái đi!” Hoa Vân đã lên xe, cô lập tức hạ lệnh lái xe.
Ở đây quá nguy hiểm, không chỉ có Chúc Tinh Tinh, còn có rất nhiều người đều giương mắt nhìn chăm chằm!
Thậm chí khi rời khỏi đây cũng không an toàn, cái này tương đương với việc lộ tài! Không biết sẽ đưa tới bao nhiêu ngưu quỷ xà thần, cô muốn đề nghị Trương Phàm nhất định phải bảo vệ cho tốt khối Phỉ Thúy đế vương lục này, ví dụ như: đi gửi ngân hàng, lấy năng lực bảo an ngân hàng thì có thể bảo. đảm cho khối Phỉ Thúy đế vương lục này sẽ không xuất hiện vấn đề gì.
“Chúc tổng, nguyên thạch của chúng ta bị tranh mua đến điên rồi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!