Nhưng cô không biết vì sao bây giờ Lữ Hoa lại đi theo Trương Phàm.
Ngẫm lại cái này, cô cũng có chút buồn bực.
Nếu như không phải bố cô náo loạn, bây giờ người thân cận nhất với tiên sinh, hẳn là cô rồi.
Đáng tiếc...
“Các ông chờ đã!” Lữ Hoa gật gật đầu, lúc trước hắn †a tuy rằng không biết tại sao Hoa Hưng bọn họ lại quỳ xuống, nhưng lúc trước Trương Phàm nói chuyện với bọn họ, hắn ta có nghe được.
Bây giờ mấy người Hoa Hưng đến đây, hẳn là chuyện cổ phần tám mươi phần trăm.
Lữ Hoa đi vào viện tử, đi tới phòng chính bên này, hắn ta nhẹ giọng nói: “Tiên sinh, người quỳ bên ngoài lại tới ạ! Nói muốn tìm cậu!”
“Để bọn họ chờ đi!" Trương Phàm đang luyện hóa viên đan luyện thể thứ hai hôm nay, bây giờ hắn vẫn chưa luyện hóa xong.
“Vâng thưa tiên sinh!” Lữ Hoa lập tức lui ra, đi ra ngoài viện, nhìn mấy người nhà họ Hoa nói: “Tiên sinh đang bận, bảo mọi người chờ một lát!”
“Được!” Hoa Hưng gật gật đầu.
Lữ Hoa cũng không để ý đến mấy người nhà họ Hoa, hắn ta tiếp tục chỉ huy những người thu dọn rác.
Hắn ta đang suy nghĩ, có nên trang trí một chút ở trong sân hay không.
Cái này còn phải hỏi Trương Phàm mới được, hắn ta cũng không thể tự chủ trương.
Còn có linh khí trong sân...
Càng ra vào sân, càng cảm nhận được trong ngoài sân đối lập nhau, lại càng rõ sự khác biệt rốt cuộc lớn đến mức nào.
Cho nên, hắn ta thật sự rất muốn bận rộn những thứ này cho xong, rồi nhanh chóng đi tu luyện.
Đúng rồi, bữa tối đặt cho tiên sinh sao còn chưa đưa đến nữa... Tiên sinh thích ăn hải sản, còn không biết tiên sinh thích ăn loại hải sản nào, hắn ta chỉ có thể chuẩn bị mỗi thứ một ít.
Tóm lại, trong lòng Lữ Hoa đã thề, nhất định phải nắm chắc lấy cơ hội lần này, nếu bỏ qua lần này, thì có thể sẽ bỏ lỡ cả đời.
Nửa tiếng sau, Trương Phàm cuối cùng cũng hấp. thu xong viên đan luyện thể này!
Cảm nhận một chút sự biến hoá của thân thể, có sự †ăng cường không nhỏ.
Nhưng hắn vẫn không phá kính, vẫn còn đang luyện khí trung kỳ.
Tu luyện Thần Hoàng Càn Khôn thể, nhu cầu đối với năng lượng quá lớn.
Đối với phương diện tu luyện này, Trương Phàm rất lo lắng.
Bởi vì nhìn vào yêu cầu tu luyện phía sau của Thần Hoàng Càn Khôn thể... Cần rất nhiều hoàn cảnh và đồ vật đặc thù, mà ở trên Địa Cầu, có thể tìm được hoàn cảnh và đồ vật tương quan sao?
Nếu không thể, vậy chỉ sợ Thần Hoàng Càn Khôn thể sẽ không thể tiếp tục tiến bộ được.
Cho nên, song song với việc tiến bộ, Trương Phàm còn nhất định phải nắm chặt thời gian tìm kiếm đường đi giới tu tiên trước!
Hắn không thể bị mắc kẹt trên Địa Cầu.
Không ra khỏi Địa Cầu được thì sợ rất khó có thể chân chính bước vào tu tiên.
Cũng không biết nơi này rốt cuộc cách bao xa giới tu tiên, cũng không biết có liên quan gì hay không... Nghĩ đến đây, Trương Phàm cũng rất ưu sầu.
Cho nên lúc hắn mang theo một mặt đầy ưu sầu đi ra cửa viện, trong lòng Hoa Hưng, Hoa Vân đều hơi lộp bộp, sợ chuyện lúc trước đàm phán xong hết rồi lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.