Trong lòng Lý Vân Uyển vẫn còn nghi vấn muốn hỏi Tề Đẳng Nhàn cho rõ ràng nhưng hình như Tề Đẳng Nhàn không muốn cho cô ta cơ hội này.
Trực tiếp lái xe chở Lý Vân Uyển rời khỏi rồi ném cô ta xuống đường cái trong nội thành, sau đó nghênh ngang rời đi.
“Quá không có phong độ thân sĩ, chỉ dựa vào bộ dáng này của anh mà có thể khiến Kiều Thu Mộng coi trọng anh đúng thật là nằm mơ!” Lý Vân Uyển hung hăng cắn răng nói.
Tề Đẳng Nhàn trực tiếp tới tập đoàn Hướng thị giải quyết các vấn đề nhậm chức.
Hướng Đông Tinh không tiếp đãi hắn mà để trợ lý nhỏ xinh đẹp dẫn hắn tới bộ phận an toàn báo danh.
Trưởng phòng bộ phận an toàn là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi mặc một thân tây trang được là thẳng thướm, đầu để tóc ngắn, toàn thân trên dưới đều toát ra khí chất cường tráng.
“Trưởng phòng Thương, vị này chính là phó trưởng phòng Tề Đẳng Nhàn mới tới bộ phận an toàn , anh dẫn hắn đi làm quen một chút công việc của bộ phận đi.” Trợ lý nhỏ khách sáo nói.
Thương Quân ở trong tập đoàn Hướng thị có địa vị không thấp, rất được Hướng Đông Tinh coi trọng, nhiệm vụ của các bảo an trong tập đoàn đều do anh ta đảm nhiệm, thậm chí khi Hướng Đông Tinh ra ngoài anh ta cũng sẽ thường xuyên đi theo làm cận vệ.
Thương Quân thấy Tề Đẳng Nhàn trẻ tuổi như vậy thì trong mắt hiện lên một mạt khinh miệt, nói “Phó trưởng phòng Tề tới làm quen một số đồng nghiệp với tôi đi!”
Mọi người đến xem phó trưởng phòng mới cũng đều miễn cưỡng cho chút mặt mũi, thưa thớt đứng dậy vỗ tay tỏ vẻ hoan nghênh.
Thương Quân quát “Còn chưa ăn cơm đúng không, vỗ tay yếu xìu như vậy hả?”
Một tiếng rống này của anh ta khiến nhóm nhân viên lập tức lớn tiếng hoan hô, tiếng vỗ tay cũng càng thêm nhiệt liệt.
Làm xong này đó, Thương Quân đắc ý quay đầu liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, thông qua chi tiết nhỏ này anh ta tin rằng Tề Đẳng Nhàn cũng đã biết rằng ở bộ phận an toàn này anh ta có quyền uy quan trọng như thế nào!
Tề Đẳng Nhàn lại chẳng để vào bụng, hắn chỉ là tới chỗ này để ứng phó với Kiều gia thôi, có cái chức vụ để treo là được rồi.
“Tôi không cần biết phó trưởng phòng Tề anh thông qua quan hệ thân thích hay bạn bè nào mà vào đây, hơn nữa còn vừa vào đã bắt được chức vị cao như phó trưởng phòng này!” Sau khi Thương Quân dẫn theo Tề Đẳng Nhàn dạo qua một vòng rồi trở lại văn phòng thì nhàn nhạt nói.
“Bộ phận chúng ta có thể có người vô tích sự nhưng không thể có người vừa vô tích sự vừa không nghe lời!”
“Nếu anh đã vào bộ phận của tôi vậy thì hãy thành thành thật thật nghe tôi nói, tôi để cậu làm việc gì thì cậu phải dùng toàn bộ 100% sức lực hoàn thành xong!”
Thương Quân chỉ cho rằng Tề Đẳng Nhàn là người trẻ tuổi bình thường nên nói chuyện không thèm khách sáo, đồng thời anh ta cũng cảm thấy bản thân không cần thiết phải quanh co lòng vòng với Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn lại quét mắt nhìn Thương Quân một cái, bình tĩnh nói “Trưởng phòng Thương là người có bản lĩnh lớn, tôi chỉ tới đây cọ ké chút cơm mà thôi, không cần thiết phải nhắm vào tôi.”
“Trên người cậu có chỗ nào đáng giá hay sao mà nghĩ rằng bản thân có tư cách đặc biệt để tôi nhắm vào cậu?” Thương Quân cười nhạo khinh thường một tiếng.
“Ngày thường tôi ghét nhất là loại người không học vấn không nghề nghiệp chuyên ăn chơi trác táng, bản lĩnh chó má gì cũng không có nhưng cố tình muốn chiếm nhà vệ sinh lại còn không thèm đi!”
“Ngược lại là những người có năng lực đều yêu cầu bước từng bước một từ tầng dưới chót đi lên.”
Tề Đẳng Nhàn nghe xong thì cười cười khinh thường.
Sắc mặt Thương Quân tối sầm lại, cảm thấy có chút khó chịu, nhưng mà dù sao đây cũng là người do Hướng Đông Tinh sắp xếp vào, mới ngày đầu tiên mình đã dạy dỗ hắn cũng quá không nể mặt mũi Hướng Đông Tinh rồi!
“Tương lai vẫn còn dài.” Trong lòng Thương Quân kêu lên một tiếng.
Tề Đẳng Nhàn cũng mặc kệ xem sắc mặt Thương Quân có đẹp hay không, cười ha ha một tiếng rồi ra khỏi cửa hoàn thành nốt thủ tục nhậm chức.
Hướng Đông Tinh an bài người chú ý mọi chuyện, sau khi nghe lại tự thuật thì hơi nhíu mày.
“Nghe qua không giống như người đặc biệt có bản lĩnh….” Trong lòng Hướng Đông Tinh thầm nghĩ, rất nhanh đã vứt việc này ra sau đầu, bắt đầu vấn đề công tác bận rộn.
Không bao lâu sau toàn bộ trên dưới bộ phận an toàn đều biết một chuyện – – phó trưởng phòng tề đánh rắm cũng không vang!*
(đánh rắm không vang: ý chỉ không có uy quyền trong công việc, chức vụ chỉ là hư danh)
Không ai để chuyện phó trưởng phòng Tề trẻ tuổi mới tới ở trong lòng cả, Thương Quân mới là lão đại của bộ phận an toàn. mọi người chỉ cần nghe lệnh của Thương Quân là được.
Tề Đẳng Nhàn hồn nhiên không coi chuyện đó có gì to tát hay không, sau khi hoàn tất thủ tục nhậm chức xong thì nhàn rỗi không có việc gì đi tranh quyền đoạt lợi với Thương Quân chắc? Ngồi ngốc ở trong văn phòng chơi máy tính không thích hơn sao?
“Buổi tối cậu đi theo tôi một chuyến, tôi cũng sẽ dẫn theo vài người đi sau Hướng tổng tới tập đoàn Hổ Môn bàn chuyện làm ăn!” Thương Quân đi vào văn phòng của Tề Đẳng Nhàn ra lệnh một câu.
“À…” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt lên tiếng, tay lại không rời khỏi con chuột nửa bước.
Thương Quân thấy hắn đang chơi đấu địa chủ thì nhíu mày lại, bang một cái ấn nguồn điện khiến máy tính trực tiếp tắt ngúm.
Thương Quân đen mặt nói “Cậu phải nhớ cho kỹ, mặc dù cậu chỉ đến đây nhậm chức du thủ du thực nhưng cũng phải làm cho ra hình ra dáng! Lần sau lại để tôi bắt được cậu lười biếng thì đừng trách tôi không nhắc trước!”
Tề Đẳng Nhàn nhún vai không để bụng, một lần nữa bật máy tính lên.
Nếu không phải vừa rồi bài quá xấu, không có cơ hội thắng thì Thương Quân đừng hòng ra khỏi văn phòng dễ dàng như vậy.
Tuyệt đường tài lộc của người khác như giết cha giết mẹ người ta.
Đậu vui vẻ* không cần dùng tiền để mua sao?
(đậu vui vẻ: happy beans)
“Nếu trong tay lão tử có vương hạc mà anh dám tắt máy tính xem, tôi chặt đầu chó của anh xuống làm bóng đá!” Tề Đẳng Nhàn lẩm bẩm một lần nữa mở đấu địa chủ ra chơi.
Thương Quân đứng ở bên ngoài văn phòng liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, nhịn không được chậm rãi lắc đầu “Thật không hiểu nổi sao Hướng tổng có thể cho loại người này đảm nhiệm chức vụ phó trưởng phòng không biết, hơn nữa còn chỉ đích danh muốn để cho hắn tham gia vào nhiệm vụ tối nay!”
Thời gian tan tầm vừa tới, mấy người cũng tụ họp dưới gara ngầm.
Trợ lý nhỏ của Hướng Đông Tinh lộ diên đầu tiên, sau khi thấy Tề Đẳng Nhàn thì lập tức nói “Tối hôm nay Hướng tổng muốn gặp mặt thiếu gia Vương Hổ của tập đoàn Hổ Môn!”
“Vương Hổ và Hướng tổng có ân oán gì thì các vị hẳn đã biết rõ rồi, lần này Vương Hổ tới là vì miếng đất tân thế kỷ kia.”
“Hướng tổng đoán rằng nhất định Vương Hổ sẽ sử dụng một số thủ đoạn ngầm nên hi vọng trưởng phòng Thương cảnh giác, chuẩn bị tốt tuỳ thời ra tay.”
Thương Quân đạm nhiên cười “Xin Hướng tổng cứ việc yên tâm, nơi này có tôi ở đây, lại có phụ tá đắc lực là Tiểu Lôi ở cạnh, nhất định sẽ không xảy ra vấn đề gì!”
Anh ta trực tiếp xem nhẹ Tề Đẳng Nhàn, duỗi tay chỉ chỉ một người thuộc hạ của mình.
Đây là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, so với Tề Đẳng Nhàn thì lớn tuổi hơn một chút, thoạt nhìn rất có tinh thần, vẻ ngoài mạnh mẽ khiến người ta có ấn tượng rất sâu.
“Luyện thái quyền sao.” Tề Đẳng Nhàn xem xét liếc mắt một cái đã nhìn ra một ít lai lịch của Tiểu Lôi này.
Tiểu Lôi chú ý tới ánh mắt của Tề Đẳng Nhàn, cũng chỉ khinh thường quét mắt liếc hắn một cái, phó trưởng phòng này mới đến bộ phận an toàn một ngày cũng không có uy tín gì đáng nói.
Một người đến đánh rắm cũng không vang như vậy đáng giá để mình tôn trọng sao?
Một lát sau Hướng Đông Tinh xuất hiện, không nói lời nào trực tiếp lên xe thương vụ của mình chạy đi.
Đoàn người đứng chờ cũng lần lượt lên xe, sau đó hướng một nhà hàng xa hoa đi tới.
“Ha ha ha, Đông Tinh, tôi biết cô nhất định sẽ không đến trễ mà!” Thiếu gia Vương Hổ của tập đoàn Hổ Môn nhìn thấy Hướng Đông Tinh xuống xe, lập tức cười đi lên đón.
“Vương tổng.” Sắc mặt Hướng Đông Tinh lạnh nhạt gật đầu.