Quả nhiên, một người nước ngoài với mái tóc vàng và mắt xanh khoảng chừng hơn năm mươi tuổi xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Ông ấy khom lưng chào mọi người, sau đó mỉm cười với Tề Đẳng Nhàn, nói rằng: “Ngài Tề đáng kính, xin chào ngài!”
Tề Đẳng Nhàn nắm lấy tay Swift, bình tĩnh đáp rằng: “Xin phép được giới thiệu với mọi người đôi câu, vị này chính là người đứng đầu ngân hàng Thụy Quốc ở khu vực Hoa Quốc, ngài Swift!”
“Quả đúng là Swift, tôi từng vinh hạnh được gặp ông ấy một lần.”
“Ôi… Nếu như vậy, chuyện Tề Đẳng Nhàn rót vốn cho tập đoàn Hướng thị mười tỷ USD, thật sự không phải là nói phét sao?”
“Vô nghĩa! Chẳng trách Hướng Đông Tinh lại coi người này là con át chủ bài của cô ấy, thì ra anh ta có nhiều tiền như vậy.”
Từ khi trông thấy Swift, mọi người ở đây đều không khỏi cảm thấy kinh ngạc
Từ Ngạo Tuyết đã gặp gỡ Swift vài lần, sắc mặt cô ta tức khắc tối sầm lại, nếu như Tề Đẳng Nhàn có thể mời được Swift tới đây, vậy thì hiển nhiên, chuyện mười tỷ USD kia không thể nào là giả!
“Tôi rất lấy làm vinh hạnh khi được là người đứng ra làm chứng, cũng rất vinh hạnh khi có thể làm việc cho ngài Tề đây!” Swift nói với Tề Đẳng Nhàn.
“Khách khí rồi, làm phiền ông giúp tôi một chuyện, đó là chuyển hết số tiền này về bộ phận tài chính của tập đoàn Hướng thị.” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt bảo.
Swift không nói hai lời, lập tức mở túi của mình lấy ra một chiếc máy tính bảng chuyên dụng, nhanh chóng làm thao tác chuyển tiền.
Swift làm xong hết các thao tác cần thiết, sau đó đưa máy tính bảng tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn nói với hắn: “Mời ngài cung cấp dấu vân tay.”
Tề Đẳng Nhàn ấn dấu vân tay của mình lên máy tính bảng, sau đó màn hình biểu thị hắn đã chuyển khoản thành công.
“Thưa ngài Tề đáng kính, và cả cô Hướng nữa, mười tỷ USD đã được chuyển từ tài khoản ngân hàng ở ngân hàng Thụy Quốc của ngài Tề tới tài khoản trung gian của bộ phận tài chính tập đoàn Hường thị, xin hãy nghiệm thu.” Swift nói.
Hướng Đông Tinh gật đầu, sau đó cầm lấy điện thoại di động nhìn qua một lượt, cô ta nói: “Tiền đã tới tài khoản của Hướng thị, cảm ơn sự hỗ trợ của ngài Swift ngày hôm nay.”
Swift cười nói: “Hết lòng tận tụy vì khách hàng chính là tôn chỉ của ngân hàng chúng tôi, cô Hướng không cần khách khí!”
Swift lịch sự khom lưng chào tạm biệt mọi người có mặt ở đây, sau đó nhanh chóng rời đi.
Đám người ở đây nhất thời không nói được lời nào, bọn họ vốn tưởng rằng Tề Đẳng Nhàn chẳng qua chỉ là một tên hề nhảy nhót, tới đây để khua môi múa mép mà thôi.
Nào có ai ngờ rằng, hắn thật sự có thể chi ra mười tỷ USD, lại còn mời được cả người đứng đầu ngân hàng Thụy Quốc ở Hoa Quốc tới đây, đích thân làm thao tác chuyển khoản!
Sự kiện như thế này chẳng khác nào một cú tát giáng thẳng lên mặt những kẻ dám buông lời chế nhạo!
“Oa, Mộng Mộng, sao Tề tổng lại có tiền như vậy được chứ? Trước kia cậu không hay biết gì về việc này sao?” Dương Quan Quan giữ chặt lấy tay Kiều Thu Mộng mà lắc qua lắc lại, ngữ điệu vô cùng kinh ngạc.
“Tớ… Tớ không biết!” Khóe miệng Kiều Thu Mộng giật giật hai cái, bản thân cô ta cũng không biết phải trả lời như thế nào.
Ở đây có nhiều người như vậy, vào giờ khắc này, người đang cảm thấy bối rối nhất… không ai khác ngoài Kiều Thu Mộng.
Từ khi Tự Tề Đẳng Nhàn tiến vào nhà họ Kiều tới nay, hắn đã phải đối mặt với không ít lời châm chọc mỉa mai từ cô ta và người nhà của cô ta, tất cả mọi người đều cảm thấy hắn là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, là một tên nhà quê chết tiệt.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn của ngày hôm nay, lại có thể chi ra mười tỷ USD để rót vốn cho tập đoàn Hướng thị, thậm chí còn có thể mời cả ngài Swift, người đứng đầu ngân hàng Thụy Quốc trong khu vực Hoa Quốc tới đây để trợ uy!
Bây giờ nhớ lại chuyện xưa, phải chăng chính cô ta mới là kẻ không xứng với hắn?
Vào thời khắc này, cuối cùng cô ta cũng hiểu vì sao tại quán bar hôm đó Diệp Phong lại nói mấy lời vậy. Cuối cùng cô ta cũng hiểu vì sao anh ta nghi ngờ cô ta giả mạo vợ của Tề Đẳng Nhàn.
Trong vô thức, Kiều Thu Mộng đã cắn chặt môi của mình tới nỗi bật cả máu, từng giọt máu tươi dần chảy xuống, vừa nhớt lại vừa tanh tưởi, vô cùng xót xa.
Ngọc Tiểu Long nhíu mày chặt, trong lòng cô ta bây giờ chỉ có cảm giác khó hiểu, rốt cuộc Tề Đẳng Nhàn lấy đâu ra mười tỷ USD?
Nếu như hắn còn ở nhà họ Tề, vậy thì chuyện này vẫn còn xảy ra được, nhưng từ sau sự kiện động trời kia, hắn và nhà họ Tề đã cắt đứt quan hệ, mười mấy năm nay chưa từng liên hệ!
Cô ta mới về Đế Đô được mấy ngày, cũng chỉ có thể gom góp được từ nhà họ Ngọc chục tỷ nhân dân tệ để đem tới trợ giúp Từ Ngạo Tuyết, nhưng Tề Đẳng Nhàn vừa vung tay đã tiêu hẳn mười tỷ USD!
“Tập đoàn Hướng thị bây giờ đã có mười tỷ USD làm vốn, trận này cũng không phải không đánh được chứ nhỉ!”
“Đúng vậy, hươu chết về tay ai, bây giờ đúng là khó mà nói cho rõ được…”
“Có điều tôi vẫn rất coi trọng liên minh thương nghiệp của tập đoàn Từ thị, bọn họ người đông thế mạnh, hơn nữa có rất nhiều doanh nhân ở đây đều gia nhập vào liên minh, phần thắng rất lớn.”
“Khi trước tập đoàn Hướng thị phía trước không có lấy một phần trăm thắng lời, bây giờ đã được rót mười tỷ USD, vậy thì ít nhiều gì cũng nắm được mười, hai mươi phần trăm thắng lợi rồi!”
Mọi người đều thấp giọng bàn tán, tập đoàn Hướng thị có được mười tỷ USD này, có thể coi như đã tạm thời chữa cháy được.
Vương Đông, con trai của Vương Vạn Kim không nhịn được mà quay đầu nhìn về phía cha mình, hạ giọng nói: “Ba, mười tỷ USD cũng không đủ đâu! Với tình trạng hiện tại của tập đoàn Hướng thị, nếu như không có hơn trăm tỷ, vậy thì tình hình khó mà cứu vãn được!”
Vương Vạn Kim bình tĩnh đáp lại: “Chuyện này tất nhiên là ba biết, có điều con đã từng gặp kẻ nào vừa mới chào sân đã dùng ngay tuyệt chiêu của mình chưa?”
Vương Đông ngẩn người, cậu ta hiểu được mấy lời này của Vương Vạn kim. Ý của ông ta là, Tề Đẳng Nhàn nhất định vẫn còn một át chủ bài khác, chứ mọi chuyện không thể chỉ dừng lại ở 10 tỷ USD này!
“Mười tỷ USD quả thật là một con số không nhỏ, thậm chí còn có thể nói là rất lớn!”
“Có điều mười tỷ này của anh, tôi ăn chắc rồi!”
“Tôi nói rồi đó!”
Sau vài phút ngắn ngủi không khống chế được cảm xúc của mình, Từ Ngạo Tuyết khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh ban đầu, vừa cao ngạo vừa điềm đạm.
xem! Từ hôm nay trở đi, tập đoàn Hướng thị sẽ khai chiến với tất cả các doanh nghiệp lớn nhỏ khác!”
Sao khi nghe Tề Đẳng Nhàn nói xong lời này, Hướng Đông Tinh cũng gật gù, cô ta nói: “Làm ăn chính là làm ăn, một vài người bạn nếu như nhất định phải đứng ở phe đối lập với tôi, vậy thì cũng chớ có trách tôi không nể tình!”
Mọi người nhớ lại tính cách máu lạnh vô tình của Hướng Đông Tinh khi trước, đều vô thức rùng mình một cái.
Có điều, nghĩ đến chuyện liên minh thương nghiệp của Từ thị có nhiều doanh nhân rót vốn như vậy, hơn nữa Từ Ngạo Tuyết còn có ô dù ở Đế Đô, còn có thêm sự trợ giúp của Ngọc Tiểu Long, đám người đó lại cảm thấy cho dù thế nào bọn họ cũng sẽ không thua.
Sau khi Hướng Đông Tinh đánh ra lá át chủ bài này, một vài kẻ trung lập đã bị dọa cho sợ chết khiếp, bọn họ vốn dĩ muốn đầu tư vào liên minh thương nghiệp của tập đoàn Từ thị, nhưng lúc này lại cảm thấy vẫn nên đứng ngoài xem bọn họ đấu đá thì hơn, chứ không cần nhúng tay vào trận chiến sống còn này, kẻo trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.
“Đến bây giờ trò chơi này mới được xem như thú vị hơn một chút! Có điều, người thắng cuộc trong cuộc chơi này chỉ có thể là tôi.” Từ Ngạo Tuyết vô cùng tự tin, dõng dạc tuyên bố.
Tề Đẳng Nhàn chỉ đáp lại bằng một nụ cười lạnh nhạt, hắn rất lười đôi co và phản bác Từ Ngạo Tuyết, hiện thực sẽ giáng cho cô ta một cú tát đau điếng, dạy cho cô ta biết cách để buông cái tôi cao ngất của mình xuống mà nói chuyện đàng hoàng với người khác!
Hoàng Văn Đào nhìn Tề Đẳng Nhàn, cảm thấy chẳng trách đối phương lại có nhiều sự tự tin như vậy, có điều với mười tỷ USD này, tập đoàn Hướng thị sẽ thật sự có phần thắng sao? Chuyện này chưa nói chắc được!
Cho dù nhìn theo hướng nào cũng vẫn thấy liên minh thương nghiệp của tập đoàn Từ thị chiếm phần thắng cao hơn.
Lý Vân Uyển bỗng dưng nói với Tề Đẳng Nhàn: “Sao mới chỉ đưa ra mười tỷ, không phải con số mà anh có còn lớn hơn sao?”
“Anh sợ dọa cho bọn họ chạy mất dép, đến lúc đó thì không kiếm lời được bao nhiêu.” Tề Đẳng Nhàn thấy Lý Vân Uyển vươn một bàn tay ra, hắn không kìm lòng được mà bật cười, duỗi tay quẹt một cái lên mũi cô.
“Ha ha ha, tố chất tâm lý của em kém thật đó…”
Lý Vân Uyển nghe vậy cũng cảm thấy buồn cười.
Nếu như Từ Ngạo Tuyết biết Hướng Đông Tinh có hơn năm mươi tỷ USD dùng đến lúc nào cũng được, chỉ e cô ta sẽ vội vàng đóng gói hành lý chạy về Đế Đo trong đêm mất thôi.