Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Thế Cường Long - Bất Diệt Thần Vương - Tề Đẳng Nhàn

Mưa to như trút nước.  

             Màn mưa này hoàn toàn cách ly hai người đang trú dưới mái hiên tiệm bán báo với thế giới ngoài kia.  

             Dương Quan Quan bị nhốt ở trong lòng Tề Đẳng Nhàn tránh mưa ngoại trừ lúc đầu ngượng ngùng khó an tâm ra, thế nhưng về sau cũng ngoài ý muốn có loại cảm giác an toàn chưa từng có ở trong lòng.  

             Chỉ là khẩu súng đang chọc vào người kia thật sự khiến cô ta rất khó chịu, khiến lòng cô ta sợ hãi sinh ra ý nghĩ muốn chạy vào trong mưa để trốn tránh ôm ấp này.  

             “Mưa lớn thật đó….”  

             Dương Quan Quan chỉ có thể quay đầu nhìn mưa to bên ngoài, lặp lại câu này để hoá giải tình huống xấu hổ.  

             “Đúng vậy, mưa quá lớn, tiếp theo mưa còn lớn hơn chút nữa cũng được.”  

             Tề Đẳng Nhàn chậm rãi đáp.  

             Dương Quan Quan nghe được lời này thì kinh ngạc tới mức mở to mắt, tên đàn ông xấu này, đồ háo sắc, vẫn còn nghĩ đến chuyện muốn chiếm tiện nghi của tôi đúng không?!  

             Cô ta chỉ cảm thấy hô hấp mà Tề Đẳng Nhàn phả vào tai mình càng ngày càng nóng khiến thân thể của cô ta cũng khô nóng theo, nước mưa làm ướt da thịt cô ta nhưng cô ta lại có cảm giác rằng cơ thể mình như sắp tuôn mưa từ trong ra ngoài….  

             Cuối cùng mưa cũng nhỏ lại, nhưng Dương Quan Quan vẫn ngây ngốc đứng bên cạnh Tề Đẳng Nhàn như cũ, để hắn ôm ở trong ngực.  

             Chờ đến khi sau cơn mưa trời lại sáng cô ta mới như vừa tỉnh mộng dậy, vội vàng lùi về sau nói: “Tạnh mưa rồi!”  

             Ánh mặt trời xuyên qua tầng mây nặng như chì chiếu xuống, trong không khí tràn ngập hương vị hơi nước.  

             “Đi thôi!” Tề Đẳng Nhàn vừa lòng cười cười, sau đó dẫn đầu đi ra khỏi tiệm bán báo.  

             Dương Quan Quan đi theo phía sau hắn, lúc đã đi được mấy mét thì lại không nhịn được quay đầu nhìn thoáng qua, trong lòng cố tình sinh ra vài phần cảm giác khó có thể miêu tả được.  

             “Mình bị trúng độc rồi sao?” Dương Quan Quan thở dài, nhẹ nhàng vỗ vỗ hai cái vào gò má của mình.  

             Tề Đẳng Nhàn nhíu mày nói: “Trên người bị mưa xối cho ướt đẫm hết rồi, đi thuê một phòng tắm rửa hong khô lại một chút đi.”  

             Dương Quan Quan lập tức bị dọa: “Cái gì? Thuê phòng?!”  

             Không đợi cô ta kịp phản ứng, Tề Đẳng Nhàn trực tiếp kéo tay cô ta đi vào khách sạn gần nhất, sau đó thuê một phòng.  

             Trong đầu Dương Quan Quan đang loạn lên cào cào, bị hắn mang vào trong phòng khách sạn.  

             Nhưng cũng may là Tề Đẳng Nhàn không cầm thú quá mức như vậy, chỉ là thành thật thuê một phòng để tắm rửa.  

             Tâm Dương Quan Quan thả lỏng ra, sau khi tắm rửa sạch sẽ thì gắt gao ôm chặt áo choàng tắm trên người, đề phòng Tề Đẳng Nhàn như phòng sói.  

             Cũng may Tề Đẳng Nhàn không hề làm chuyện gì khác người, rất an phận thủ thường, chỉ là đôi mắt kia vẫn luôn không ngừng đảo lộn khắp nơi, nhìn một cái cũng chẳng sao.  

             “Uống tạm một ly cafe nóng đi, đừng để bị cảm.” Tề Đẳng Nhàn cầm hai ly cafe nóng, đưa một ly cho Dương Quan Quan.  

             Dương Quan Quan rất cảnh giác, một tay giữ chặt cổ áo choàng tắm của mình che giấu chỗ kiêu ngạo đến kín kẽ, một tay bưng cafe lên uống một ngụm.  

             Tề Đẳng Nhàn tức giận, ôm chặt như vậy để làm gì, tín nhiệm đơn giản giữa người với người đâu?  

             Vì thế lại giơ tay lên búng vào trán của cô ta một cái, nói: “Cô đã quên ngày hôm đó trúng chiêu như thế nào rồi hả?”  

             Dương Quan Quan hoảng sợ, chưa hoàn hồn nói: “Đó là bởi vì tôi tin tưởng anh mà!”  

             “Không phải lúc trước cô cũng rất tin tưởng Tôn Học Văn đấy thôi?” Tề Đẳng Nhàn cười lạnh nói.  

             “Ách….” Dương Quan Quan bị những lời này của hắn làm cho không còn lời nào để nói: “Vậy tôi nên làm gì bây giờ.”  

             Tề Đẳng Nhàn nói: “Hiện giờ cô nên hỏi tôi xem ly cafe này có bỏ đường hay không, hoặc là lấy cớ không cho sữa mà đổi ly với tôi để uống.”  

             Dương Quan Quan như suy tư gì đó gật gật đầu, cũng biết rằng đây là Tề Đẳng Nhàn đang truyền cho cô ta một ít kinh nghiệm Đế Đô phó với mấy mánh khóe của người xấu, dù sao thì không thể không có tâm phòng người, học thêm một chút cũng tốt.  

             Tề Đẳng Nhàn cảm thấy bản thân hẳn nên để cho Hướng Đông Tinh mượn nhà thêm một lần để mở party bể bơi hay tiệc tùng gì gì đó, rồi lại gọi Dương Quan Quan tới.  

             Nếu cô ta mà mặc áo tắm thì khẳng định rất mê người….  

             Tề Đẳng Nhàn cũng chẳng sợ do mình nghĩ quá nhiều, dời đề tài hỏi: “Hiện giờ tình trạng dùng xe chung của công ty như nào?”  

             Dương Quan Quan nghĩ nghĩ rồi nói: “Gần đây nghiệp vụ trong công ty bắt đầu phát triển đi lên, xe để dùng có vẻ không đủ, là thời điểm suy xét mua thêm một đám xe mới.”  

             Tề Đẳng Nhàn hói: “Cô có ý kiến nào không?”  

             Dương Quan Quan nói: “Trước đó tôi mua một chiếc Jetta second-hand hơi cũ, chuẩn bị qua thời gian này đổi một chiếc khác tốt hơn.”  

             “Như này đi, cô lên giúp tôi một danh sách, chờ sau khi việc này kết thúc thì theo tôi đi xem xét lại việc dùng xe chung một lượt. Nhân tiện cũng đổi luôn cho cô một chiếc xe mới luôn, cô là một trợ lý tổng thì sao có thể lái một chiếc Jetta cũ kỹ kia cho được?” Tề Đẳng Nhàn chậm rãi nói.  

             “Anh định đổi xe mới cho tôi? Không phải là có ý đồ gì xấu đấy chứ?!” Dương Quan Quan cảnh giác lùi về sau, ôm chặt hai cánh tay của mình.  

             “Cô không cần phải dùng loại ánh mắt này nhìn tôi, kể cả hiện giờ tôi có muốn làm gì cô đi nữa thì cô cũng chẳng phản kháng được.”  

             “Chỉ là cô có tư duy như vậy ngược lại là một chuyện tốt.”  

             “Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo*. Điểm này phải nhớ cho kỹ, miễn cho lại chịu thiệt.”  

             Khi không mà tỏ ra ân cần, không phải chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm cắp  

             “Tôi mua xe cho cô xem như là khen thưởng, dù sao cô cũng có không ít công lao sáng tạo đối với công ty.”  

             Tề Đẳng Nhàn thấy bộ dạng này của Dương Quan Quan thì cảm thấy buồn cười, bất đắc dĩ lắc đầu, lại nhắc nhở nói: “Còn nữa, dưới tình huống như này cô tốt nhất không nên biểu hiện cảnh giác rõ ràng như vậy, nếu không đụng phải mấy tên đàn ông có ham muốn chinh phục mạnh mẽ thì sẽ phản ngược lại, cần phải tự nhiên một chút.”  

             Dương Quan Quan gật gật đầu: “Tôi thấy công phu của anh rất lợi hại, một con ngựa to khỏe cũng bị anh ném văng ra! Nếu anh có rảnh thì có thể dạy tôi vài chiêu được hay không?”  

             Tề Đẳng Nhàn nói: “Nếu cô muốn học thì tôi nhất định sẽ dạy, nhưng cô có thể sẽ phải chịu khổ.”  

             Không lâu sau quần áo cũng đã được hong khô tốt, người phục vụ gõ cửa phòng, đưa quần áo tới.  

   “Cảm ơn.” Tề Đẳng Nhàn mở cửa nhận đồ, lễ phép nói cảm ơn, sau đó để Dương Quan Quan thay quần áo tiếp tục theo mình làm việc.  

             Đợi mặc quần áo khô vào rồi Dương Quan Quan mới có thêm cảm giác an toàn, ít nhất so với việc ở trước mặt tên này mặc áo choàng tắm thì tốt hơn rất nhiều.  

             Ánh mắt Tề Đẳng Nhàn đảo qua trước ngực cô ta, hỏi: “Cái cúc áo này của cô sẽ không bị bung ra đấy chứ?”  

             Hắn cảm thấy quần áo của Dương Quan Quan sau khi hong khô thì có hơi co lại, mấy cái cúc áo kia có loại cảm giác phải gánh nặng, có thể sẽ giẫm lên vết xe đổ lúc trước.  

             Dương Quan Quan cười lạnh hai tiếng không thèm đáp lại.  

             Hai người từ trong phòng đi ra, xuống đại sảnh trả phòng.  

             “Ha hả, đây không phải là tên cảnh ngục nhỏ Tề Đẳng Nhàn sao? Hôm nay có hứng thú như vậy sao, dẫn theo nữ trợ lý tới thuê phòng?” Một đạo thanh âm lạnh nhạt từ bên cạnh truyền tới, Từ Ngạo Tuyết quần áo đẹp đẽ quý giá chậm rãi đi tới.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!