Rạp chiếu phim lúc nửa đêm rất ít người, cho dù là bộ phim này có tiếng tăm lớn đến đâu đi chăng nữa thì tỷ suất người xem cũng không được cao cho lắm.
Hơn nữa, thời gian này mà tới đây xem phim đa phần đều là các cặp tình nhân với nhau, trên cơ bản đều là một loại kịch bản chung với Tề Đẳng Nhàn.
Đêm khuya thanh vắng, sau khi xem xong cũng đã muộn, thuận lý thành chương dẫn theo người phụ nữ của mình về nhà hoặc ra ngoài thuê phòng cũng không phải vấn đề gì lớn.
Đèn lớn tắt, trong rạp chiếu phim ngoại trừ màn ảnh ra thì nơi nơi đều trong cảnh tối lửa tắt đèn, nhóm các đôi tình nhân khanh khanh ta ta, bàn tay to của cánh đàn ông có không thành thật cũng là điều bình thường.
“Anh cũng không đến nỗi quá xấu xa, biết đường không chọn phim kinh dị.” Lý Vân Uyển cười cười nói.
Càng quá đáng hơn chính là tỷ suất người xem của bộ phim kinh dị kia so với bộ phim điện ảnh có chế tác khủng này còn cao hơn.
Tề Đẳng Nhàn ngẩn người nói: “Tôi không thích xem phim kinh dị, bởi vì mấy tình tiết trong đó không dọa tôi sợ được.”
Lý Vân Uyển trợn trắng mắt đối với việc hắn có EQ thấp như vậy, hôm nay còn vừa mới đánh giá EQ của hắn tăng lên chút xíu mà kết quả tối đến đột nhiên tụt xuống.
Cô ta lại không hề biết giờ phút này ở trong lòng Tề Đẳng Nhàn lại đang cân nhắc “Lần sau đi xem phim kinh dị cũng được, đến lúc đó em muốn bắt bẻ tôi thì tôi lập tức làm bộ cho rằng em thích xem, dù sao cũng là do hôm nay em đề xuất nó trước!”
Tên này phúc hắc tới nỗi Lý Vân Uyển không thể nào đoán trước được.
Cô ta không hề biết rằng bản thân mình đã bị Tề Đẳng Nhàn tính kế.
Xem phim điện ảnh xong, việc gì cũng chưa từng phát sinh khiến cho Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Còn tưởng rằng hôm nay Ngọc Tiểu Long có thể chắc chắn dẫn Vladimir tới đây cơ.
“Đi thôi, thời gian cũng muộn rồi, tới nhà tôi ngủ đi.” Tề Đẳng Nhàn thuận lý thành chương kéo tay Lý Vân Uyển, dẫn cô ta tới bãi đỗ xe ngầm.
“Quả nhiên!” Lý Vân Uyển đáp lại một ánh mắt chế giễu.
Hướng Đông Tinh cũng đã tới bãi đỗ xe ngầm, theo sau là Lôi Cuồng. Cô ta ấn chìa khoá xe của mình một cái, chiếc xe trị giá hơn bốn trăm vạn lập tức nháy đèn hai cái.
Ngay lúc này, một bóng người khổng lồ từ phía sau cây cột đi ra, là một gương mặt ngoại quốc rất ưa nhìn.
Lông tơ Lôi Cuồng lập tức dựng đứng lên gọi Hướng Đông Tinh trước mặt một câu, nháy mắt mở cái túi to trong tay mình ra, lôi ra một thanh kiếm cổ dài hơn ba thước.
“Vladimir!”
Một đạo thanh âm thanh thuý vang lên, sau đó là một thân ảnh mạnh mẽ thoáng hiện ra, một quyền vô cùng khủng bố đập xuống giữa lưng của người ngoại quốc này!
Người này, đúng thật là Vladimir!
Mà người ra tay đánh lén kia đúng là Ngọc Tiểu Long mai phục đã lâu.
“Hừ!”
Trong mắt Vladimir chợt lóe hàn quang, miệng bật ra tiếng hừ lạnh xoay nửa người lại, cánh tay vung ra bang một tiếng va chạm với nắm tay của Ngọc Tiểu Long.
“Hướng tổng, chúng ta mau đi thôi!” Lôi Cuồng vội vàng nói.
Nhiệm vụ chủ yếu của anh ta là bảo vệ Hướng Đông Tinh chứ không phải là tham gia vào trận chiến khốc liệt này, điểm này anh ta biết rất rõ.
Hướng Đông Tinh gật đầu nhanh chóng đi theo Lôi Cuồng tới chiếc Bentley cách đó hơn hai mươi bước.
Hai đại cao thủ như Ngọc Tiểu Long và Vladimir kia ra tay đều không hạ thủ lưu tình chút nào, từng chiêu xuất ra đều là các loại sát chiêu, các loại đấu pháp âm ngoan độc ác ùn ùn không dứt, chỉ mong dựa vào tốc độ nhanh nhất để giải quyết xong đối phương!
Hướng Đông Tinh đi theo Lôi Cuồng chưa tới hai bước, hai người cũng đã so với nhau hơn mười chiêu, đấu tới mức mặt đỏ tai hồng.
Cả người Vladimir hơi lay động một chút tựa như gió thổi lá bay, mỗi một lần ra tay đều dùng hết toàn lực, vô cùng uy mãnh, quyền kình khủng bố!
Ngọc Tiểu Long mặt đỏ tai hồng cũng đồng dạng ra tay toàn lực, giống như nước xiết chảy giữa đá tảng, đồ sộ bất động phá vỡ vô số dòng nước xiết, hoá thành bọt sóng!
“Đông!”
Một tiếng trầm vang, cả người Ngọc Tiểu Long đột nhiên bay ngược ra ngoài, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy trắng, trong miệng phun ra máu tươi.
“Không ổn rồi, lần trước lúc bắt giữ vua chiến tranh vẫn để lại chút thương tích, có một số nhìn như rất tốt nhưng thật ra lại là vết thương ngầm, mình ra tay toàn lực sẽ dẫn tới bạo phát!” Trong lòng Ngọc Tiểu Long thầm kêu không ổn.
Cô vừa rơi xuống đất đã lập tức lăn người mấy vòng tránh né mấy viên đá vụn mà Vladimir đá tới.
Mấy viên đá vụn kia va chạm với chỗ cô vừa lăn qua phát ra tiếng phanh phanh trầm đục, trên mặt đất đều bị đập đến mức xuất hiện vết nứt!
Ngọc Tiểu Long cũng bất chấp tất cả, ý thức được nếu như bản thân tiếp tục triền đấu thì nhất định sẽ chết không thể nghi ngờ, lập tức bước nhỏ chạy nhanh ra ngoài.
“Thế mà Ngọc Tiểu Long lại thất thủ?!”
Đầu óc Hướng Đông Tinh oanh một tiếng, cô ta vừa mới đi tới bên cạnh xe mà bên kia Ngọc Tiểu Long với Vladimir cũng đã phân xong thắng bại!
Hơn nữa, Ngọc Tiểu Long còn bị thương không nhẹ, vì tránh để bị Vladimir đánh chết mà trực tiếp chạy trốn rồi!
Cao thủ so chiêu, thắng bại thường thường chỉ trong một cái chớp mắt, đặc biệt là vừa rồi hai người còn dùng toàn lực đấu với nhau, căn bản là không kịp thử sức nên thắng bại phân chia rất nhanh!
“Còn muốn chạy?” Vladimir lạnh giọng dùng tiếng phổ thông Hoa quốc nói, câu chữ rõ ràng, không nghe ra chút khẩu âm ngoại quốc nào.
Chỉ thấy thân hình anh ta run lên như rồng đạp bước chân tới, mỗi một bước dẫm xuống như bước dài ra ba mét, trong chốc lát đã không thấy tăm hơi, tựa như thổ địa công công thần thông quảng đại!
“Không xong, quả nhiên bị cái tên Tề Đẳng Nhàn kia nói trúng phóc, Ngọc Tiểu Long không đáng tin chút nào!” Hướng Đông Tinh nhìn thấy Vladimir xông tới thì đầu óc trống rỗng.
Lôi Cuồng thấy Vladimir thế tới rào rạt, biết rằng hiện giờ lên xe khẳng định không kịp nữa, nhanh chóng quyết định rút kiếm trong tay ra khỏi vỏ.
Anh ta còn chưa kịp xuất kiếm ngăn cản thế tới của Vladimir thì lại thấy một đạo thân ảnh khác xuất hiện, tựa như đột ngột xuất hiện từ trong hư không vậy!
Mà đạo thân ảnh này còn né qua anh ta tiến lên phía trước ngăn cản thế công của Vladimir, sau đó kéo một chút, hai ngón tay chui ra tựa như độc long!
“A!!!”
Hướng Đông Tinh và Lôi Cuồng lập tức đều nghe thấy tiếng kêu thảm thiết phát ra từ miệng của Vladimir.
Giương mắt nhìn lên thì thấy Vladimir vừa rồi còn hùng hùng hổ hổ lúc này đã ngừng lại, hai con mắt huyết nhục mơ hồ, trên mặt là biểu tình thống khổ không chịu được.
Nhưng tuy là vậy thì anh ta vẫn hung hãn ra quyền như trước!
Người đứng ở phía trước chính là Tề Đẳng Nhàn!
“Hừ!”
Trong mũi Tề Đẳng Nhàn phát ra một tiếng hừ lạnh, chân trước vững vàng đứng yên trong thế công tiến lên phía trước của Vladimir, thánh thoát nắm tay của anh ta rồi một quyền tựa như mỏ chim hạc vững chắc bổ ngược về xương quai xanh của anh ta!
“Răng rắc!”