Tề Đẳng Nhàn trực tiếp đi tới ghế chủ tịch, đĩnh đạc ngồi xuống.
Kiều Thanh Vũ không khỏi sửng sốt, sau đó cười lạnh nói: “Tìm chết!”
Dương Quan Quan cũng nhẹ nhàng vỗ vỗ cái trán mình, anh chàng này, chẳng những miệng có thể thổi, lá gan cũng rất lớn, là một tên điếc không sợ súng điển hình này!
Nhưng mà, ngay sau đó, người chung quanh lại đều đứng lên, nói với Tề Đẳng Nhàn: “Chào chủ tịch Tề!”
“Đều đừng khách khí, ngồi xuống đi.” Tề Đẳng Nhàn tùy ý vẫy vẫy tay, nhàn nhạt phân phó.
Một màn này trực tiếp làm Kiều Thanh Vũ trợn tròn mắt.
Dương Quan Quan cũng mở to mắt đẹp của mình, đầy mặt không thể tưởng tượng, Tề Đẳng Nhàn vậy mà thật đúng là chính là chủ tịch Tư Bản Thiên Lại?!
“Bắt đầu phỏng vấn đi.” Tề Đẳng Nhàn nói.
Phỏng vấn cũng chỉ là thực hành lưu trình mà thôi, sau một vòng mười người đều phỏng vấn riêng, Hướng Chính Phi hắng giọng, chuẩn bị nói chuyện.
Tề Đẳng Nhàn lại nói: “Tôi thấy vị mỹ nữ Dương Quan Quan này không tồi, các vị cảm thấy như nào?”
Các vị người phỏng vấn đầu tiên là hai mặt nhìn nhau một chút, sau đó mới chần chờ gật đầu.
Năng lực Dương Quan Quan tuyệt đối là không thể nghi ngờ, hơn nữa còn là du học sinh về, trên CV là không có bất luận vấn đề gì.
Chẳng qua, trước đó, Hướng Chính Phi chào hỏi qua với bọn họ, bảo bọn họ nói chuyện cho Kiều Thanh Vũ ở phân đoạn cuối cùng.
Sắc mặt Hướng Chính Phi không khỏi tối sầm, trầm giọng nói: “Chủ tịch Tề, thông báo tuyển dụng thư ký là tôi tới phụ trách, anh hẳn là nên tôn trọng ý kiến của tôi một chút?”
Tề Đẳng Nhàn nói “Ừm, vậy ý kiến của anh là?”
“Dương Quan Quan tiểu thư vừa rồi nói chuyện có chút không mượt mà, hiển nhiên tố chất còn có khiếm khuyết, Kiều Thanh Vũ tiểu thư lại biểu hiện rất tốt, cho nên tôi cảm thấy hẳn là nên tuyển dụng Kiều Thanh Vũ!” Hướng Chính Phi nói.
Tề Đẳng Nhàn không khỏi cảm thấy buồn cười, Dương Quan Quan nói giúp lời nói còn phải mượt mà như nào?
Tề Đẳng Nhàn nói: “A, ý kiến của anh không tồi, cho nên tôi chuẩn bị phân công Dương Quan Quan tiểu thư làm thư ký.”
Lời kia của Tề Đẳng Nhàn vừa thốt ra, trực tiếp làm sắc mặt Hướng Chính Phi trở nên khó coi, cả giận nói: “Chủ tịch Tề, anh có ý tứ gì? Vừa rồi không phải nói tôn trọng ý kiến của tôi sao?”
“Tôi tôn trọng, cũng cho anh nói mà, nhưng mà tiếp thu hay không, chính là một chuyện hoàn toàn khác.” Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng bâng quơ giải thích.
Tề Đẳng Nhàn nói chuyện, thật sự có thể làm người sống sờ sờ tức chết, dù sao sau khi Hướng Chính Phi nghe thấy lời này, đã có một ngụm ác khí nảy lên ngực.
Sắc mặt Kiều Thanh Vũ hung ác nham hiểm, không nghĩ tới chuyện điều động nội bộ tự nhiên bị ngăn trở, hơn nữa, lực cản vậy mà đến từ Tề Đẳng Nhàn mình khinh thường nhất!
Dương Quan Quan cũng có chút cảm khái, vốn dĩ cho rằng mình không còn cơ hội gì, nhưng Tề Đẳng Nhàn xuất hiện, dường như làm sự tình có điều chuyển biến.
“Chủ tịch Tề, lần thông báo tuyển dụng này sẽ là tôi phụ trách, cũng là chỉ thị của giám đốc Hứa! Cho nên, người chọn người cuối cùng, còn hẳn là tôi!” Hướng Chính Phi lạnh giọng nói.
Gã ta căn bản không để Tề Đẳng Nhàn vào mắt, làm thân thích Hướng Đông Tình, hơn nữa lại hiểu Tề Đẳng Nhàn chẳng qua là con rối nâng đỡ ở bên ngoài, gã ta không sợ một chút nào.
Tề Đẳng Nhàn nói: “Anh là tổng giám đốc, tôi là chủ tịch, tôi lớn hay là anh lớn?”
Hướng Chính Phi trực tiếp bị những lời này làm tức đến sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, khó coi tới cực điểm.
“Tề Đẳng Nhàn, anh đây là quan báo tư thù!” Kiều Thanh Vũ cũng nhịn không được, rống giận.
Tề Đẳng Nhàn nhịn không được mà bật cười, nói: “Tôi quan báo tư thù thì thế nào? Tôi là pháp nhân của công ty, tôi là chủ tịch, hết thảy đều phải nghe tôi!”
“Ta chính là cảm thấy Dương Quan Quan giỏi hơn cô, cho dù cô ta không giỏi bằng cô, tôi cũng chọn cô ta, bởi vì ngực cô ta lớn hơn cô đó!”
“Thế nào, có tức hay không?”
Kiều Thanh Vũ sao có thể không tức, hận không thể đi lên bóp chết Tề Đẳng Nhàn.
Lời này làm sắc mặt Dương Quan Quan đều không khỏi đỏ hồng, có người nói như vậy sao? Tố chất quá kém!
Hướng Chính Phi trực tiếp vỗ bàn đứng lên, tức giận quát: “Chủ tịch Tề, anh nói chuyện chú ý đúng mực một chút!”
Tề Đẳng Nhàn hờ hững nói: “Như thế nào, tổng giám đốc dạy chủ tịch làm việc à?”
“Chủ tịch?!”
Hướng Chính Phi trực tiếp cười to.
“Chủ tịch như anh, chẳng qua là một con rối mà thôi, ông chủ chân chính của Tư Bản Thiên Lại, là chủ tịch thần bí!”
“Mày cảm thấy mày làm được cái chức chủ tịch con rối này đã rất giỏi rồi phải không?”
“Tư Bản Thiên Lại, vẫn cần nhờ vào tay tập đoàn nhà họ Hứa bọn tao tổ kiến.”
“Mày cho rằng mày là thứ gì?”
“Nói câu không dễ nghe một chút, mày chỉ là một con chó mà tập đoàn nhà họ Hứa bọn tao nuôi mà thôi!”
Hướng Chính Phi căn bản là khinh thường nhìn Tề Đẳng Nhàn, giờ phút này hoàn toàn xé rách da mặt, cũng không có gì phải rối rắm, trực tiếp mắng.
“Công ty vận hành đều là do bọn tao làm, chủ tịch như mày chẳng qua là một tấm gỗ có cái danh mà thôi, thật đúng là xem trọng chính mình như vậy à
“Tao nói cho mày biết, mày mà lại đối nghịch với tao nữa, tao sẽ trực tiếp gọi một cuộc điện thoại cho Hướng Đông Tình, làm mày hoàn toàn bị đuổi ra khỏi nhà mày tin hay không?”
Hướng Chính Phi bễ nghễ nhìn Tề Đẳng Nhàn, lời nói ra nói cũng càng ngày càng cuồng.
Kiều Thanh Vũ nghe thấy Hướng Chính Phi nói những lời này cũng không khỏi vỗ tay, lớn tiếng nói: “Nói rất đúng!”
“Tề Đẳng Nhàn chẳng qua là một con chó tập đoàn nhà họ Hứa nuôi mà thôi, được lôi ra đảm đương làm một chủ tịch con rối, liền cho rằng mình có thể lên trời cao?”
“Hướng Chính Phi chính là người nhà họ Hướng, thân thích của Hướng Đông Tình, một con chó như anh, có tư cách gì mà sủa như điên với chủ nhân anh?!”
“Chức thư ký này, tao định rồi, phế vật chủ tịch như mày, nói không tính!”
Giờ phút này Dương Quan Quan cũng không khỏi có chút lo lắng, cô ta cũng hiểu biết về Tư Bản Thiên Lại, biết người chân chính đứng sau cái công ty này là chủ tịch thần bí.
Cái công ty này có lẽ chỉ là thứ được cấu tạo nên từ một hiệp nghị bí mật giữa chủ tịch thần bí và Hướng Đông Tình mà thôi.
Nói trắng ra là, dưới dưới tình huống chủ tịch thần bí không ra mặt, người chân chính khống chế Tư Bản Thiên Lại còn phải là Hướng Đông Tình!
Tề Đẳng Nhàn không khỏi cười, hắn từ khi Tư Bản Thiên Lại thành lập tới nay, dường như cũng chưa từng ra lệnh, toàn bộ để người phía dưới xử lý.
Không nghĩ tới, một tổng giám đốc Hướng Đông Tình điều tới đây, vậy mà giỏi như vậy, một chút cũng không để hắn vào mắt.
Xem ra, tên tuổi chủ tịch thần bí này lăng xê quá lợi hại, mọi người đều không để người đang làm chủ tịch như hắn vào mắt, chỉ cho rằng hắn là một con rối Hoàng đế.
“Tôi là chó tập đoàn nhà họ Hứa? Anh bảo Hướng Đông Tình tới đây, xem cô ta có dám nói như vậy hay không?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.
“A, một con chó như mày còn dám cuồng ngạo đúng không? Lúc trước cho mày chút mặt mũi, kêu mày một tiếng chủ tịch Tề mày liền phiêu?”
“Ở trước mặt Hướng Chính Phi tao, mày diễn con mẹ mày ấy, mày căn bản đ** có tư cách này!”
“Tao cho mày hai lựa chọn ——”
“Một là hiện tại ngoan ngoãn ngồi xuống, làm như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, cho Kiều Thanh Vũ thuận lợi thông qua.”
“Hai là mày tiếp tục nhảy cho tao, sau đó tao gọi điện thoại cho Hướng Đông Tình, nhìn xem cô ta thu thập mày như thế nào!”
Thần sắc Hướng Chính Phi lãnh lệ, chỉ vào cái mũi Tề Đẳng Nhàn liền mắng to.
Kiều Thanh Vũ cũng cảm thấy Hướng Chính Phi mắng thật đã ghiền, không biết tên này có cái vận cứt chó gì mà được làm bộ phó bộ trưởng an toàn tập đoàn nhà họ Hứa, hiện tại làm một chủ tịch con rối của Tư Bản Thiên Lại, đã dám cản trở mình?
“Anh biết dùng tay chỉa vào tôi sẽ có hậu quả gì không?” Tề Đẳng Nhàn nâng mí mắt lên, nhàn nhạt hỏi.
“Chỉ mày thì làm sao, ông đây chọc mù mắt mày còn được!” Hướng Chính Phi khinh thường đầy mặt, ngón tay duỗi duỗi về phía trước.
“Như thế nào? Muốn đánh tôi à?”