Cuối cùng yến hội cũng đã đến lúc hạ màn, khách khứa cũng chào tạm biệt nhau.
Tề Đẳng Nhàn nói với Hứa Trường Ca và Hứa Ức Ngọc: "Hôm nay cháu không về, ngày mai quay lại, hai người không cần lo lắng cho cháu."
Hứa Ức Ngọc khó chịu nói: "Anh đi đâu cũng nên nói với chúng tôi một tiếng chứ?"
"Buổi tối cô Millicent mời anh đến chỗ cô ta, cùng tâm sự chuyện làm ăn Nam Dương." Tề Đẳng Nhàn cười nói.
Hứa Ức Ngọc bĩu môi nói: "Em không tin, cô Millicent sao lại mời anh chứ? Không phải là anh đi tìm mấy cô tiểu minh tinh đấy chứ!"
Hứa Trường Ca cười đè bả vai Hứa Ức Ngọc lại, nói: "Được rồi, chúng ta đi về trước, Tiểu Lý đi xử lý chuyện của mình đi."
Hai cha con lên xe rời đi, Hứa Ức Ngọc còn có chút khó chịu.
"Daddy, để anh ấy một mình như vậy sao? Lỡ may Hòa Liên Thắng hay Trần Hùng Phi tìm anh ấy gây sự thì sao?"
"Con còn chưa nhìn ra sao, người này không đơn giản. Được rồi, con không cần phải lo lắng cho cậu ta!" Hứa Trường Ca an ủi.
Hứa Ức Ngọc không vui nói: "Con không có lo lắng cho anh ta đâu, chỉ là một tên mập khoa trương thôi mà!"
Hứa Trường Ca cười ha ha một tiếng, tâm tư cũng có chút phức tạp, con gái hơn phân nửa là sinh ra chút tình cảm với tiểu Lý này rồi.
Sau khi rời khỏi chỗ Hoàng Văn Lãng, trước tiên Tề Đẳng Nhàn cùng ăn tối với Giang Khuynh Nguyệt.
Không thể không nói, Giang Khuynh Nguyệt rất biết làm việc, trở về thay một thân váy áo rất khí chất và gợi cảm, sửa soạn trang điểm một chút, bộc lộ rõ sự tinh xảo của đệ nhất mỹ nhân Ma Đô.
Hơn nữa, lần này cô ta không mang giày cao gót, điều này khiến Tề Đẳng Nhàn ở cùng cô ta cũng không có áp lực tâm lý gì.
"Này, sao lá gan của anh lớn vậy hả, hiện tại cả nước đều truy nã anh, anh không lo trốn ở nước ngoài mà lại trở về làm gì?"
"Truy nã tôi thì có ích lợi gì, cũng chẳng bắt được tôi." Tề Đẳng Nhàn khinh thường nói.
Giang Khuynh Nguyệt hỏi: "Bây giờ anh có chỗ nào nghỉ ngơi chưa? Nếu chưa có, tôi giúp anh sắp xếp."
Tề Đẳng Nhàn nói: "Có, Hứa Ức Ngọc hôm nay cô nhìn thấy là bạn gái hiện tại của tôi! Tôi ở nhà cô ấy."
Giang Khuynh Nguyệt tức giậnnói: "Cái gì mà bạn gái hiện tại? Giữa chúng ta còn chưa chính thức chia tay đâu!"
"Đùa gì vậy, chia tay là cô tự nói đấy. Tôi ít đọc sách, nhưng cô cũng đừng hòng gạt tôi!"
"Chúng ta xác định quan hệ trước mặt nhiều người như vậy, cho nên nếu muốn chia tay thì cũng phải tổ chức một bữa tiệc, mời mọi người đến chứng kiến!"
"..." Tề Đẳng Nhàn không biết nói gì, chưa từng nghe qua tiệc chia tay gì đó, đây là lý do quái quỷ gì thế.
Giang Khuynh Nguyệt nhìn thấy một chiếc xe đẩy bày đầy hoa tươi đẩy qua trước mặt, thở dài: "Hoa hồng đẹp thật đấy!"
Tề Đẳng Nhàn búng ngón tay một cái, nói với cô gái đẩy xe hoa: "Cô gái, phiền qua đây một chút."
Cô gái kia đẩy xe đi tới, cười nói: "Tiên sinh, bạn gái của anh thật xinh đẹp, muốn mua hoa sao?"
Giang Khuynh Nguyệt sửng sốt, sau đó, trên mặt lộ ra một chút hồng, nhẹ nhàng mím môi cười.
Cô ta mong chờ có người có thể tặng cho bản thân một bó hoa hồng đỏ, nói một tiếng cô ta là người quan trọng nhất.
Tề Đẳng Nhàn chỉ chỉ Giang Khuynh Nguyệt, nói: "Cô ấy cảm thấy hoa của cô rất đẹp, chuẩn bị mua mấy bó."
Biểu cảm trên mặt cô gái bán hoa thoáng cái trở nên cứng đờ, nụ cười của Giang Khuynh Nguyệt ngồi đối diện cũng co quắp, khóe miệng liên tục run rẩy.
Cô gái bán hoa liên tục lấy tay vỗ vỗ trán mình, không thấy lúc gọi cô ta tới, vẻ mặt của người phụ nữ bàn đối diện rất ngượng ngùng sao?
Đây là kiểu EQ gì vậy? Chưa từng thấy người đàn ông nào không có đầu óc như vậy!
Nhưng dù sao, công việc vẫn phải làm.
"Tiểu thư, cô muốn mua hoa sao?" Cô gái bán hoa nhìn Giang Khuynh Nguyệt cười nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!