Những bức ảnh selfie của Lý Vân Uyển đẹp hơn nhiều so với những bức ảnh của những người mẫu trong studio của Giang Khuynh Nguyệt.
Tề Đẳng Nhàn vừa âm thầm phẫn nộ vừa ném nó vào bookmark “Ăn hôi”.
Anh phát hiện, trong khoảng thời gian mình đến Ma Đô đã biến thành người chuyên thu thập. Bookmark đã lưu trữ mười mấy Gb.
Còn may, Nhị đương gia là một người có tầm nhìn xa, mua bộ nhớ 1T cho điện thoại di động.
"Nhớ năm đó lúc mình ở trong nhà tù là một thiếu niên thuần khiết cỡ nào chứ! Đều do tên Đồ Phu đó dạy hư mình.” Tề Đẳng Nhàn nghĩ vậy rồi nằm liệt trên giường.
Anh tự mình tưởng tượng, khắp trong đầu toàn là đôi chân của Lý Vân Uyển...
Phật giáo có những phương pháp quán niệm như khái niệm bất tịnh, khái niệm xương trắng, Tề Đẳng Nhàn cảm thấy mình có thể khai sáng khái niệm về đôi chân đẹp.
Chết tiệt!
Dù sao đêm nay Tề Đẳng Nhàn cũng không quá thoải mái, miễn cưỡng lắm mới chỉ ngủ được chốc lát, ngày hôm sau khi tỉnh dậy cứ có cảm giác hoảng hốt.
"Tiểu Tề, cháu nghỉ ngơi không tốt à? Cảm thấy như không có tinh thần lắm vậy.” Sáng sớm ngày hôm sau, Tống Chi Mai nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đi ra đã cười nói.
“A ha, tôi có chút lạ giường." Tề Đẳng Nhàn bắt đầu nói nhảm hết bài này đến bài khác. Chẳng lẽ nói với Tống Chi Mai là con gái của bà ấy up ảnh selfie cho nên tâm thần mình bị nhiễu loạn sao?
Lý Vân Uyển đi thẳng đến sờ đầu chó nói: “Ngủ nhiều thêm vài lần thì sẽ thành quen.”
Tề Đẳng Nhàn trợn trắng mắt nhìn cô ấy, còn muốn ngủ thêm mấy ngày ư, vậy thì chẳng phải sẽ bị đoản thọ sớm à?
Từng ngày trôi qua, cuối cùng cũng sắp đến ngày khai mạc đại hội Long Môn ở Ma Đô.
Phe của Ngọc Tiểu Long đã làm đủ các màn dạo đầu rồi, dao mổ cũng từ từ hạ xuống đầu Triệu Mạn Nhi, gần đây bọn họ vẫn lén lút thu thập bằng chứng, khi thu thập đủ bằng chứng sẽ thả con dao mổ xuống.
Một dao này nhất định phải chém cho Triệu gia đau thịt, chém cho những người không làm việc tốt phải hãi hùng khiếp vía.
Cô ấy muốn một lần xoá sạch tập đoàn rửa tiền do Triệu Mạn Nhi cầm đầu chiếm cứ ở Ma Đô này.
Cùng lúc đó dự án đường ống dẫn khí đốt tự nhiên xuyên biên giới giữa Tuyết quốc và Hoa quốc cũng bị gác lại vì nguyên nhân nào đó.
Thái độ của Vinogradov đột nhiên trở nên ba phải thế nào cũng được, lộ ra một số biến số... Điều này khiến phía Hoa Quốc lập tức căng thẳng, nhanh chóng cử một đội ngũ đến Tuyết Quốc gặp Vinogradov để tiến hành bàn bạc.
Vinogradov cũng là một người xấu, sau khi cọ tới cọ lui đã nhận được không ít lợi ích. Lúc này mới nói là bạn bè của mình bị tập đoàn Dương thị bắt nạt, chuyện này khiến anh ta có chút khó chịu.
Nếu giao dự án cho tập đoàn Dương thị làm, anh ta sẽ cảm thấy có lỗi với bạn bè của mình, hơn nữa trong lòng cũng sẽ cảm thấy tiếc nuối…
Nghe đến tập đoàn Dương thị? Ồ, vậy thì dễ làm, chỉ cần đá họ đi là xong!
Ngay lập tức liên lạc với Tập đoàn tài chính Đông Liên để nói chuyện, Tạ Nhĩ Bỉ nghe được chuyện này đã nói không được ngay, Dương Ý là bạn tốt của anh ta.
Có ông chủ lớn tỏ vẻ, nếu không xử lý được Dương gia, Vinogradov rất có thể sẽ bất mãn, hợp tác không tiến triển, Tập đoàn tài chính Đông Liên cũng không kiếm được tiền.
Tạ Nhĩ Bỉ vui vẻ, tỏ vẻ Vinogradov chắc chắn là một người bạn tốt hơn nên đã sang tay bán người bạn tốt Dương Ý. Thậm chí còn thương lượng tốt xem nên chia tài sản Dương gia quăng vào như thế nào...
Dưới tình huống Dương Ý không biết gì, toàn bộ gia tộc đã có nguy cơ sớm tối.
Sáng sơm hôm nay Tề Đẳng Nhàn thoải mái dễ chịu bò dậy khỏi chiếc giường nêm cao su biệt thự lớn của Dương Quan Quan. Trong chăn vẫn còn lưu lại mùi hương của thư ký Dương khiến cho người ta sáng sớm đã cảm thấy thư thái, vui vẻ.
Mấy ngày nay anh chu toàn giữa Lý Vân Uyển và Dương Quan Quan, cũng may là công phu của anh cao, eo chân không còn đau nữa, không sợ yếu đuối nữa.
"A, hoá ra được phú bà bao dưỡng lại là một chuyện vui vẻ như vậy!" Tề Đẳng Nhàn cảm thán một câu, mở rèm cửa ra, nhìn thấy phú bà Dương Quan Quan đang luyện võ trong sân.