Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn ( truyện chữ)

“Mặt con bị che khuất! Ngài làm thế nào mà biết con chính là tiểu Phượng nhi của ngài?” Nàng nắm chặt gói hạt sen đường trong tay, hỏi ra nghi hoặc trong lòng.

 

Rốt cuộc, thậm chí ngay cả Mộ Dung Dật Hiên cùng Tô Nhược Vân liếc mắt thấy nàng cũng không thể nhận ra, gia gia làm thế nào mà nhận ra nàng?

 

Ai ngờ, lời này của nàng lại đổi lấy ánh mắt kinh bỉ của lão gia tử.

 

” Gia gia chính là nhìn ngươi từ nhỏ lớn lên, chẳng lẽ che mặt lại, gia gia sẽ không nhận ra ngươi đã đến rồi sao? Huống chi, thời gian gia gia bế quan tu luyện dường như cũng chỉ có mấy tháng, sao có thể ra ngoài liền không nhận ra ngươi?”

 

Nghe thấy những lời này, Phượng Cửu mới nhớ ra, khi xảy ra chuyện, lão gia tử đang trong thời gian bế quan tu luyện, nghĩ đến hẳn là vừa mới xuất quan liền chạy ngoài đi tìm rượu uống, phỏng chừng còn chưa nhìn thấy Phượng Thanh Ca giả ở trong Phượng phủ.

 

“Vậy ngài đã nhớ đến từ nhà nào hay sao?”

 

Phượng lão gia tử nhìn nàng lắc lắc đầu, thở dài: “Tiểu Phượng nhi, gia gia bế quan mới có mấy tháng, nhưng sao ta cảm thấy giống như ngươi đã trở nên ngốc nghếch? Ngươi là cháu gái ta, ngươi đến từ nhà nào, ta đương nhiên chính là thuộc về nhà đó, điều này cũng cần phải hỏi sao?”

 

Khóe miệng Phượng Cửu co giật. Tuy rằng lời của gia gia không có gì không đúng, tuy nhiên, vì sao nàng nghe thấy lại có vài phần quái dị đây? Hơn nữa, rõ ràng gia gia cũng không nhớ nổi mình là ai!

 

Hai người đi bộ ở trên phố nửa ngày, khi tới gần đại môn Phượng phủ, nàng dừng bước chân lại: “Ngài trở về đi! Lần tới đi ra khỏi cửa đừng vứt bỏ Phượng Vệ, bằng không ngài quên đường về.”

 

Phượng lão gia nghe những này thì cảm thấy kỳ quái, nhìn nhìn đại môn Phượng phủ phía trước, lại nhìn nhìn nàng đang xoay người muốn đi, nghi hoặc hỏi: “Tiểu Phượng nhi, ngươi không về nhà cùng gia gia sao? Ngươi còn muốn đi đâu?”

Vừa nói, vừa đi theo sát ở bên người nàng, vừa giáo huấn: “Ngươi nói xem, một nữ hài tử như ngươi ra cửa vì sao không gọi người nào theo cùng? Nếu như gặp phải nguy hiểm hay bị người bắt nạt thì làm sao bây giờ? Ta chỉ có ngươi là cục cưng bảo bối như vậy, nếu như ngươi bị người bắt đi thì chúng ta biết tìm người thế nào đây?”

 

“Ngài không quay về?” Nàng nhìn ông với ánh mắt cổ quái. Trong lòng có chút bối rối, lúc này tốt rồi, nàng phải làm gì với gia gia bây giờ?

 

Đôi mắt Phượng lão gia tử cười híp lại, lấy lòng nói: “Không phải ngươi còn muốn đi dạo hay sao? Gia gia sẽ đi cùng ngươi, còn có thể bảo hộ ngươi. Hơn nữa, gia gia bế quan mấy tháng vừa mới ra ngoài, không muốn về nhà nhanh như vậy.”

 

Ông vỗ vỗ hồ lô rượu bên hông, nói: “Rượu này cũng còn chưa uống xong!”

 

Nhìn đại môn Phượng phủ gần ngay trước mắt, lại nhìn lão gia tử bên người, nàng lặng yên thở dài, lúc này mới mang người rời đi.

 

Trong Phượng phủ.

 

Phượng Tiêu đang nói chuyện cùng với Mộ Dung Dật Hiên , nghe được lời bẩm báo của quản gia, lập tức đứng lên, trầm giọng : “Cái gì? Lão gia tử xuất quan mà các ngươi cũng không biết? Hiện tại trong ngoài phủ cũng chưa tìm thấy người?”

 

Quản gia hơi ngẩng đầu, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt hắn: “Vâng, đúng vậy, lão nô đã phái hộ vệ trong phủ ra ngoài đi tìm, nhưng hiện tại vẫn còn chưa có tin tức.”

 

“Nhất định là lại chuồn ra ngoài đi tìm rượu uống!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!