“Tập sát” bình thường dùng để chỉ những loại động vật ăn thịt thích trêu đùa con mồi không còn cách nào chạy thoát. Nó sẽ giết tất cả con mồi, không chữa một ai.
Mà loại hành vi “tập sát” này dường như chỉ xuất hiện trong bộ tộc Hồ ly. Nhiều khi, một số con hồ ly tập sát con mồi, ví dụ như gà rừng, nó sẽ giết hết tất cả con mồi, nhưng chỉ mang đi hoặc ăn một con mà thôi
Rõ ràng, Giang Nguyên đã nhận được loại thiên phú "Tập sát này cách đây không lâu, tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy. Nếu nó đã được gọi là “Tập sát", vậy loại đặc tính trên hiển nhiên là không thể tránh khỏi.
Dưới máu tươi và chiến đấu kích thích, thiên phú Tập sát đã khởi động từ rất lâu, khiến cho công năng trong cơ thể Giang Nguyên trong nháy mắt đạt đến trạng thái đỉnh phong. Nhưng đặc tính này cũng đã ảnh hưởng đến bản tính của hẳn, khiến cho loại ham muốn giết chóc ấn sâu trong lòng của hẳn dần dần được phóng ra.
Và lăn này, nó đã bị bạo phát hoàn toàn.
Hai mắt Giang Nguyên càng lúc càng đỏ, hàn ý càng lúc càng nhiều, khiến cho bốn cao thủ Thiên Y Viện bên cạnh cũng chú ý đến.
Bởi vì Giang Nguyên ra tay, cao thủ Tê gia chung quanh bị thương cũng nhiều hơn. Áp lực mà bốn vị cao thủ Thiên Y Viện phải gánh chịu cũng được giảm bớt, có chút cơ hội để thở dốc.
Bốn người đã ý thức được cục diện hiện tại đã không ổn. Gia chủ Tê Lãng vẫn không lên tiếng, tùy ý để cao thủ Tê gia tấn công bọn họ. Mặc dù không phái ra cao thủ quá mạnh, nhưng cứ như vậy, bốn người sẽ không còn kiên trì được lâu.
Nhưng bốn người đều là cao thủ của Thiên Y Viện, chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi trước bất kỷ cuộc chiến nào. Cho nên bốn người đã mang tâm lý liều chết, mục đích chỉ để hộ tống Giang Nguyên an toàn rời khỏi.
Chức trách của bọn họ chính là như thế. Mỗi một bác sĩ của Thiên Y Viện đều là một phần tử tinh nhuệ. Quy định thứ nhất của Thiên Y Viện chính là bảo dốc hết toàn lực bảo vệ cho các thành viên của Thiên Y Viện được an toàn.
Cao thủ đầu lĩnh của bốn người tên Dư Đao, vẫn luôn bảo vệ đằng trước bên trái Giang Nguyên, đảm nhiệm công tác mở đường, xem như là người gánh áp lực lớn nhất trong bốn người, và cũng là người bị thương nặng nhất. Lúc này trên người ông đã có sáu bảy vết thương.
Máu từ người khác và máu của chính ông đã làm cho cơ thể của ông đỏ thẫm.
Nhìn cao thủ Tê gia tập trung xung quanh, Dư Đao đã có chút mệt mỏi. Ông cũng không còn tin tưởng Tề Lãng sẽ suy nghĩ lại hay không.
Thân là người của Thiên Y Viện, mỗi người đều có sự kiêu ngạo mà người khác không thế với tới, tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước bất kỳ địch nhân nào. Ông đã tỏ vẻ cho Tè Lãng biết hậu quả của nó. Nếu Tề Lãng vẫn không có ý định thu tay, cho dù có chết ở chỗ này, ông tuyệt đối sẽ không nói lời uy hiếp đối phương nữa.
Thiên Y Viện làm việc chưa bao giờ dựa vào miệng mà là dựa vào thực lực. Cho dù bác sĩ Giang một mình đến tỉnh Vân, cũng chỉ điều động có bốn người bọn họ, đã có dũng khí xông vào Tẽ gia đoạt người. Mặc dù bốn người bọn họ có chút nghĩ ngờ, nhưng cũng không chần chừ mà chấp hành mệnh lệnh.
Nếu bây giờ đổi phương đã không còn kiêng kỵ Thiên Y Viện, như vậy chỉ có tử chiến mà thôi, tuyệt đối không làm mất thể diện của Thiên Y Viện.
Sau khi dùng đao chém lui một cao thủ Tê gia, Dư Đao rốt cuộc không nhịn được nhìn thoáng qua bác sĩ Giang đãng sau mình. Ban đầu, ông cũng không hiểu rõ con người của bác sĩ Giang, nhưng chỉ trong mấy tiếng ngắn ngủi, bây giờ ông lại rất rõ ràng. Tuổi còn trẻ nhưng năng lực chiến đấu lại cường hãn. Trong tương lai, nhất định là một trong những nhân vật thành tựu nhất của Thiên Y Viện.
Bây giờ bác sĩ Giang vẫn còn chưa thật sự trưởng thành, nhưng hẳn không thể chết ở đây. Là hộ vệ, bọn họ có thể chết, nhưng hắn thì không.