Trương Nghĩa Long vui sướng ngồi gõ máy tính trước bàn làm việc. Dưới ngòi bút của y, hành động của một giáo viên trường Đại học Đông Nguyên đã trở thành hành động vô sỉ. Từ các phương diện đạo đức, chính nghĩa tiến hành phê phán toàn diện.
Chỉ chưa đầy nửa tiếng ngắn ngủi, Trương Nghĩa Long đã hoàn thành một bài viết trước nay chưa từng có. Đọc lại từ đầu đến cuối, y phát hiện một chữ cũng không cần sửa, thông thuận vô cùng.
Trong lúc Trương Nghĩa Long đang định cầm bản thảo đến phòng Chủ nhiệm Hồ thẩm duyệt, điện thoại liền vang lên.
Nghe được là giọng nói của Chủ nhiệm Hồ, Trương Nghĩa Long hưng phấn nói:
- Chủ nhiệm, tôi viết xong rồi, bây giờ sẽ mang qua cho ngài.
Nghe giọng nói hồ hởi của Trương Nghĩa Long, Chủ nhiệm Hồ dường như cũng không được cao hứng cho. lắm, ngược lại có chút không kiên nhãn nói:
- Không cần đâu, chuyện này cho qua đi.
-Ơ
Trương đại phóng viên sửng sốt, giống như bị một gáo nước lạnh tạt vào, choáng váng một hồi lâu mới tỉnh:
- Chủ nhiệm, tại sao lại bỏ qua?
- Tôi nói bỏ qua thì bỏ qua. Anh hỏi nhiều như vậy để làm gì?
Chủ nhiệm Hồ nhịn không được quát lớn, sau đó cúp điện thoại một cái.
Trương Nghĩa Long lắng lặng câm ống nghe, sau đó nghe được trong điện thoại truyền đến tiếng ô ô, nửa ngày sau cũng không hồi phục tỉnh thần. Thật sự là nghĩ không ra rốt cuộc là chuyện gì được xảy ra. Nhiệm vụ này cũng là do Chủ nhiệm Hồ giao cho y. Vừa nãy còn thúc giục y phải hoàn thành cho nhanh, dạy cho tên tiểu tử kia một bài học, tại sao bây giờ lại lật lọng như vậy?
Nhìn bản thảo hơn một ngàn chữ tràn đầy tâm huyết của mình, rồi lại nghĩ đến mình phải nuốt giận vì tên tiểu tử nào đó, Trương đại phóng viên cảm thấy đột nhiên muốn hỏng mất, kêu to một tiếng rồi ném bản thảo xuống bàn.
Chỉ cần hai cuộc điện thoại của Phó tỉnh trưởng La đã giải quyết được chuyện lần này. Đây chính là chỗ tốt của quyền lực. Cá lớn nuốt cá bé, cá bé nuốt tôm. Hết thảy đều đơn giản như vậy. Phó hiệu trưởng Tần và Trương đại phóng viên cũng chỉ là tôm. Còn Giang Nguyên, không thể định hắn thuộc loại nào. Rõ ràng hai con tôm tép đó vẫn có thể gây phiền toái không nhỏ cho hắn, nhưng hắn lại có thể phát động cá lớn. Vì thế sự việc lại trở nên phức tạp.
- Cha, bên phía Vân Giang Thần Báo đã không còn động tĩnh gì nữa.
'Tề Nhạc Minh nhận được tin tức, mặc dù trong lòng rất khó hiểu, nhưng vẫn báo cáo lại với Tê Lãng.
- Ô, nhanh như vậy đã không còn động tác gì rồi sao?
'Tề Lãng mỉm cười: - Có thể trong thời gian ngắn đè chuyện này xuống, xem ra lực lượng mà Giang Nguyên có thể vận dụng ở
Sở Nam không nhỏ.
- Đúng vậy. Con nhận được tin tức, là do vị Phó tỉnh trưởng La của tỉnh Sở Nam xuất thủ.
'Tê Nhạc Minh cau mày nói. - Phó tỉnh trưởng La? Là người mà dạo gần đây được đồn là sẽ trở thành Phó tỉnh trưởng thường vụ phải không?
Nghe Tề Nhạc Minh nói, Tê Lãng chậm rãi ngồi thẳng người, trầm giọng hỏi.
'Tê Nhạc Minh gật đầu: - Vâng, chính là người đó.
-ồ?
Thấy Tê Nhạc Minh xác nhận, Tê Lãng chậm rãi dựa lưng vào ghế, hơi nheo mắt, nhớ lại hình dáng của một người nào đó.
'Thấy cha im lặng, Tê Nhạc Minh lại nói tiếp:
- Căn cứ theo điều tra, Hồ y sư của phòng khám Khánh Nguyên có mối quan hệ khá thân với Phó tỉnh trưởng La. Mấy năm qua vẫn luôn là người chữa bệnh cho ông ta. Cũng có thể nhờ đó mà Giang Nguyên tạo được mối quan hệ với Phó tỉnh trưởng La. Hơn nữa, quan hệ giữa Dương Vân Dương và Phó tỉnh trưởng La không cạn. Theo những gì biểu hiện bên ngoài, một tháng trước, Phó tỉnh trưởng La đã đến Bắc Kinh. Mà lần đó Giang Nguyên cũng có đi cùng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!