Đây chính là nguyên nhân viện trưởng đồng ý để các cô tiến vào lòng đất Phong Động!
Giang Nguyên chậm rãi đi từ trong phòng ra, nhìn đám người Tôn Diệu Nguyệt đang đứng ngoài cửa nói chuyện, cười bảo:
Tôn sơn trưởng, nơi này cũng đã nhìn không thiếu nhiều rồi ... Vậy thì ... Tôi nghĩ đây dù sao cũng là địa phương quan trọng của Thiên Y viện, hay là tôi hộ tống mọi người ra ngoài trước nhé?
- Ha ha ... Giang Nguyên, đây rõ ràng là cậu qua cầu rút ván hả ... Cầm linh dược tôi cho mượn rồi liền định quay người đuổi chúng tôi đi hả?
- Ấy ... Sao Tôn sơn trưởng lại nói vậy?
Thấy Tôn Diệu Nguyệt có vẻ muốn trở mặt, Giang Nguyên vội vàng cười khan
nói:
- Chẳng qua nơi này dù sao cũng là địa phương quan trọng của Thiên Y viện chúng tôi ... Đầu tiên không phải là ngài nói sợ tôi bố trí năm trăm vệ sĩ còn không? Đây không phải là vì an toàn của ngài sao?
Ha ha ... Giang Nguyên, không ngo cang ngay miệng luoi cau cang trơn tru rồi, nói nghe lọt tai thật ...
Tôn Diệu Nguyệt khẽ cười hai tiếng, chắp tay nhìn về phía doanh địa yêu tộc,
nói:
đi?
Tôi noi này, chuyen yeu toc dưới lòng đat the nay đa khong đơn thuan chỉ dính dáng tới mỗi Thiên Y viện các người nữa rồi. Chẳng lẽ Cổ Môn chúng tôi không phải là một thành viên Nhân tộc sao?
Nói đến đây, Tôn Diệu Nguyệt lại nhìn về phía Y Phù bên cạnh, sau đó tiếp lời:
Nếu ngay cả Huyết tộc cũng có thể ở chỗ này, vì sao lại vội vã đuổi chúng tôi
Giang Nguyên cười khan đáp:
- Ha ha ... Xin sơn trưởng đại nhân đừng trách. Nếu ngài muốn ở lại, như vậy thì ở lại đi ... Tôi tuyệt đối không có ý kiến gì khác. Chẳng qua dù sao chỗ này cũng nguy hiểm, không biết lúc nào đám yêu tộc nổi điên lên, xông ra tiến công nơi này. Nếu sơn trưởng đại nhân bị chút tổn thương nào thì tôi cũng không thể trả lời cho Lưu môn chủ được ...
- Nếu chẳng may khiến hai bên chúng ta hiểu lầm thì thật không tốt rồi!
Nghe thấy Giang Nguyên vẫn có ý muốn đám người mình rời đi, Tôn Diệu Nguyệt hừ lạnh một tiếng, cười trào phúng nói:
- Du sao hiện tại toi cung khong đi. Toi con phai quan sat tinh huong yeu tộc này ... Dù sao Cổ Môn tôi cũng không có khả năng hoàn toàn không để ý tới chuyện này được. Hơn nữa chẳng lẽ cậu không định mượn thêm thuốc của Cổ Môn chúng tôi sao?
- Á ... Ha ha ... Không dám không dám. Mời Tôn sơn trưởng cứ tự nhiên, tự nhiên là tốt rồi ... Ngài muốn ở chỗ nào trong trụ sở cũng được hết ... Ha ha ...
Lúc này thế giới bên ngoài đã là đêm khuya ...
Trong một khu rừng rậm yên tĩnh, đột nhiên mơ hồ truyền tới một tia vang động.
Nhìn về hướng có tiếng vang kia, có thể thấy một tảng đá lớn đang lay động chậm rãi, sau đó di chuyển sang một bên, lộ ra một cửa hang.
Không bao lâu sau, dường như có bóng người loáng thoáng, sau đó liền có mấy người mặc áo bông dầy cao lớn đi ra.
Hai người trong đo dung kieu nang cao một người duong nhu ca đau cung b bao phủ, thoáng phân biệt phương hướng một chút, đi một hồi lâu mới chậm rãi ngừng lại.
Người trên kiệu kia giờ mới bỏ trùm đầu xuống, nhìn cẩn thận vài lần về bốn phía, sau đó mới nói với mấy người trước mắt.
Tốt lắm, hiện tại chúng ta đã đi ra rồi ... Ngươi có thể bố trí chúng ta đi tới lãnh địa của phụ thần thị giả rồi ...
Người đi ra này đung là mot trong những người Lý Nguyên Bân mang xuống thế giới dưới lòng đất, lúc này nhìn bầu trời sao và đường chân trời đã lâu không thấy cùng không khí tươi mát trên mặt đất, trong mắt hiện lên một tia kích động.
- Rốt cục cũng đi ra rồi ...
Đương nhiên, gã cũng chỉ duy trì một chốc lát, nhìn mấy yêu tộc đang nhìn chẳm chằm mình xung quanh, không dám chậm trễ, nắm chặt áo da trên người, lập tức đưa tay nói:
- Xin đưa thiết bị liên lạc cho tôi!
Một người bên cạnh lập tức đưa cho gã một cái điện thoại vệ tinh.
Người này bấm một dẫy số, nói vài câu với bên kia, tiện đà nói:
Tốt rồi, rất nhanh sẽ có người tới đón chúng ta ...
Đầu lĩnh yêu tộc gật đầu, sau đó khoanh chân ngồi xuống, hơn nữa cẩn thận nhìn xung quanh.
Người kia bị yêu tộc vây quanh bốn phía, thấy thế trong lòng cũng có suy nghĩ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!