Nhìn đám ma ngưu sắp sửa xong đến, trong lòng Giang Nguyên lại hiện lên một tia chờ mong nhàn nhạt. Nếu ngay cả loại trang bị như súng bắn tỉa cải tiến đều được đưa ra rồi, như vậy thì ...
Quả nhiên không ngoài dự đoán, trong ánh mắt mong chờ của Giang Nguyên, trong tầng phòng ngự ngoài cùng, mười mấy họng súng rất lớn bắn quét về phía đàn ma thú đang lao tới ...
- Pháo loại nhỏ ...
Giang Nguyên cười khẽ một tiếng. Quả nhiên ... Nếu cả súng chống tăng cải tiến còn làm được, như vậy thì Ban công trình cũng không buông tha cho việc tháo lắp pháo loại nhỏ mới đúng ...
Đám pháo loại nhỏ này có tầm bắn càng ngắn trong lực trường quỷ dị này, đầu đạn cũng rất dễ lệch khỏi quỹ đạo.
Nhưng không sao cả. Dùng để phòng ngự, bắn quét lung tung, trong vòng mấy chục mét vẫn duy trì được lực sát thương và hướng bắn là được rồi. Dù sao thì loại bắn quét trên diện rộng thế này, ma thủ khổng lồ như trí tuệ thấp kém rất khó tránh thoát.
- Rầm rầm rầm ...
Một loạt pháo bắn ra, lập tức đám ma ngưu liền rên rỉ, ngã chổng vó xuống đất ...
Rồi sau đó là đám ma lang đã đang lao tới gần cũng bị bắn ngược trở lại, lăn lông lốc mấy vòng. Đám còn lại kêu thảm, cúp đuôi chạy trốn ...
Về phía đám ma báo và ma hổ chạy phía sau, còn cách bảy tám mươi mét nữa, lại có đám ma lang và ma ngưu ở phía trước cản đường, mặt lộ vẻ khiếp sợ, sau đó vội vàng quay đầu bỏ chạy.
Nhìn đám ma ngưu ngã xuống, gần nhất cũng chỉ miễn cưỡng dựa vào quán tính vọt tới trước tầng phòng ngự đầu tiên, Giang Nguyên gật đầu khẽ, nhìn về phía Hoàng Văn Hiên bên cạnh, bình thản nói:
Nếu như không tiến hành công kích để phòng ngự, liệu mấy boongke này có thể chống nổi lực tấn công của đám ma thú này không?
- Không tiến hành công kích phòng ngự?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!