- Không biết nữa. Theo lý, Sư Khung không thể nào bỏ qua cho chúng ta.
Giang Nguyên nhún vai, suy nghĩ một chút rồi đột nhiên nói:
- Chẳng lẽ, bọn họ đã phát hiện được cửa ra? Bây giờ đang ở cửa ra chờ chúng ta?
- Không thể nao? Đa nhieu nam như vay nhung bon ho vẫn không phát hiện được.
Sắc mặt Eve căng ra.
- Thế thì khó hiểu nhỉ? Bởi vì Lý Nguyên Bân biết rất rõ lối ra đó.
Giang Nguyên cau mày, thở dài một hơi, nói:
- Không quản nhiều như vậy. Chúng ta đi trước rồi nói sau. Vạn nhất bị chận lại, chúng ta lại nghĩ biện pháp.
Nói xong, Giang Nguyên lại trấn an Eve:
- Nội viện tuyệt đối không bỏ mặc chúng ta đâu.
- Vậy cũng đúng.
Nghe Giang Nguyên giải thích, Eve cũng rất đồng tình. Với thân phận của Giang Nguyên, Thiên Y Viện tuyệt đối không ngồi yên. Nói không chừng bây giờ đã phái tiếp viện đến cũng có thể.
Nghĩ đến đây, Eve sửng sốt, sau đó quay sang nhìn Giang Nguyên bên cạnh.
Thấy Giang Nguyên cũng ngẩn người nhìn mình, rõ ràng hắn cũng đang nghĩ đến một lý do giống cô.
Không chút do dự, hai người cùng với hai đại Vu sư tăng tốc chạy về phía trước.
Nếu bây giờ không nhìn thấy bất cứ một thú nhân nào, chỉ có hai nguyên nhân.
Một, như bọn họ đã nghĩ lúc đầu, đám thú nhân phát hiện cửa ra, bây giờ đang chờ bọn họ ở cửa ra.
Thứ hai, Thiên Y Viện đã phái quân tiếp viện đến cứu mọi người.
Đám thú nhân đó là do quân tiếp viện dẫn đi.
Bất kể là lý do nào, mọi người chỉ có thể tăng tốc độ tiến về phía trước.
Đoạn đường kế tiếp, mọi người đúng là không gặp bất cứ một thú nhân nào. Cho đến khi cách cửa ra khoảng mười dặm, mọi người mới nhìn thấy có bóng thú nhân xuất hiện.
Xem ra hắn không phải đang mai phục chúng ta.
Nhìn đám thú nhân đang hò hét ầm ĩ, sắc mặt Giang Nguyên thoáng thả lỏng một chút. Nếu đám người đó trắng trợn như vậy, chỉ có một khả năng, người của Thiên Y Viện đang ở cách đó không xa.
- Đi, cẩn thận một chút, tận lực đừng để bọn họ phát hiện.
Giang Nguyên vẫy tay, tỏ ý mọi người núp đằng sau, nhẹ nhàng tiến về phía trước.
Bây giờ hắn không muốn lãng phí thời gian. Nếu người của Thiên Y Viện đã đánh tới, đám người Sư Khung tuyệt đối cũng sẽ mau chóng chạy đến đây.
Một khi kéo dài thời gian, đến lúc đó càng khó thoát thân.
Mọi người vừa ẩn núp vừa chạy về phía trước. Đi được sáu bảy thước, mọi người phát hiện đám thú nhân càng lúc càng nhiều, xen lẫn các loại ma thú. Rõ ràng, đám thú nhân này đang tiến hành phòng bị.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Giang Nguyên không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Xem ra hắn dự đoán không sai, Thiên Y Viện thật sự đã đánh vào.
Sau khi xác nhận xong, trong lòng Giang Nguyên cảm thấy xúc động.
Nếu không phải vì hắn, nội viện tuyệt đối không tùy tiện làm ra chuyện như
vậy
Tình huống trước mắt chắc chắn là nội viện đã đánh vào. Nếu không, sẽ không làm ra cảnh tượng lớn đến như vậy. Hơn nữa, nếu đã đánh vào, nội viện phải thành lập được phòng tuyến kiên cố.
Hít một hơi thật sâu, Giang Nguyên quay sang nhìn Eve và hai đại Vu sư, gật đầu nói:
- Chuẩn bị san sang, toàn lực tiến lên.
Nghe Giang Nguyên ra lệnh, hai vị đại Vu sư nhìn nhau một cái, hừ một tiếng, sau đó toàn thân nhanh chóng bành trướng lên.
Nhìn hai đại Vu su mở hết hỏa lực, thực hiện Tổ linh phụ thể, Giang Nguyên cũng không chần chừ, rút thanh trường đao sau lưng, sau đó hạ thấp người xuống, chuẩn bị lao về phía trước.
Eve theo sát đằng sau. Hai đại Vu sư giống như hai con dã sói cao lớn, hộ tống ở hai bên.
Lúc này, đám thú nhân đã dày đặc, cộng thêm rất nhiều ma thú, muốn xông qua mà không bị phát hiện là không thể nào.
Nhanh chóng tiến lên mới là biện pháp tốt nhất.
Quả thật như thế. Khi mọi người chạy lên được hai ba thước, đám thú nhân mới phát hiện.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!