- Thiên phú Thanh Chướng khởi động.
- Thiên phú Tốc độ khởi động.
- Thiên phú Ngưng trệ không gian khởi động.
Từng tiếng nhắc nhở vang lên, Giang Nguyên nhanh chóng thông qua thiên phú Thanh Chướng phán đoán được phía trước và sau tường thành không có vệ binh, liền giống như một làn khói xanh lướt qua con sông hộ thành, sau đó nhẹ nhàng từ tường thành bay người xuống bên trong vương cung.
Nhìn xung quanh, bóng người Giang Nguyên nhanh chóng biến mất dưới tường thành, chui vào một mái hiên cung điện.
Hắn không quen thuộc Thú vương cung, mặc dù đã từng đến một lần, nhưng cũng chỉ quen thuộc với những địa phương nhỏ. Địa phương lớn một chút thì không biết.
Muốn tìm được Thần Thú Bát, đúng là không dễ dàng gì.
Mặc dù Giang Nguyên tin vào thần thức cường đại của mình, muốn tìm được trong chốc lát thì cũng không khó gì.
Nhưng quả thật hắn không dám sử dụng.
Có hậu duệ Yêu tộc như Sư Khung, mặc dù chỉ là tạp huyết, nhưng khí tức trên người lại rất kinh khủng.
Giang Nguyên thật sự không dám khinh thường, càng không nắm chắc có thể dùng thần thức để tìm kiếm ma không bị đoi phương phat hiện.
Đứng trong bóng tối dưới mái hiên, nhìn khắp nơi đều là đèn đuốc sáng choang, nhưng chỗ hắn ẩn núp vẫn khá tối, vừa vặn có thể che chắn cho hắn. Cho dù đám ma thú có năng lực nhìn ban đêm rất tốt, cũng không cách nào phát giác được sự tồn tại của hắn.
Thoáng phân biệt phương hướng một chút, Giang Nguyên quyết tâm đến cung điện nhỏ mà hắn đã tắm rửa và bỏ quên túi xách.
Vạn nhất Sư Khung còn chưa động vào túi của hắn thì sao.
Rất nhanh Giang Nguyên đã tìm được cung điện nhỏ đó.
Rõ ràng, vận khí của hắn lại không may mắn.
Tìm khắp toàn bộ cung điện, Giang Nguyên cũng không tìm được túi xách của hắn và của mọi người.
Khẽ thở dài, Giang Nguyên dẻ dặt bước ra khỏi cung điện. Nhìn những kiến trúc cao thấp chung quanh, hắn liền men theo lối đi đến đại điện.
Nếu không biết ở đâu, vậy thì từ chỗ nào có khả năng nhất thì tìm thôi.
Cẩn thận tránh hai lính gác, Giang Nguyên một lần nữa tiến vào đại điện.
Lúc này, bên trong đại điện vẫn rất sáng.
Giang Nguyên lẳng lặng núp đằng sau cây cột, sau đó nhắm mắt, nhẹ thở ra một hơi.
Hắn giữ Thần Thú Bát lâu như vậy, đối với khí tức của Thần Thú Bát cũng khá nhạy cảm. Hơn nữa, bên trong đại điện cũng không có người khác, hắn cả gan dùng thần thức dò xét một lần.
- Không có.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!