Cùng với thần uy lẫm liệt của Cửu Vĩ phát ra, xông về phía mấy người đầu thú.
Đây rõ ràng là chệnh lệch cấp bậc và huyết mạch, mấy người đầu thú bao gồm cả Sư Khung và Hồ Mục đối mặt với thần uy dày dặc kia lập tức xanh cả mặt, liên tục không tự chủ lui về sau hai ba bước.
Thậm chí người đầu hổ và người đầu gấu huyết mạch hơi kém một chút hai chân lập tức nhũn ra.
Nhìn biểu hiện của đám người đầu thú, trong lòng Giang Nguyên nghi hoặc. Sư Khung và Hồ Mãng nhìn không phải dạng lỗ mãng, vì sao lại như vậy?
Có điều, Giang Nguyên nhanh chóng biết ngay.
Sau khi Sư Khung gầm nhẹ một tiếng, phẩy tay một cái, trong lòng bàn tay của y liền xuất hiện một hình tam giác giống như Kim tự tháp.
Sau khi vật này xuất hiện, đỉnh nhọn của Kim tự tháp kia bỗng nhiên lóe lên ánh sáng, có một tấm màng chắn trong suốt như thực chất chắn trước người mọi người.
Tấm màng trong suốt này vừa xuất hiện, đám người đầu thú vốn mặt mày xanh mét, chân nhũn ra trong nháy mắt khôi phục bình thường, dường như tất cả uy áp thần uy đều bị tấm màng mỏng đó ngăn ở bên ngoài.
- Thành lũy!
Hai con mắt màu đỏ mau của Cửu Vĩ hàn quang chợt lóe lên. Nó nhìn đám Sư Khung được Thành lũy bảo vệ, tức giận nói:
- Bọn tạp huyết các ngươi, dám dùng Thành lũy đối kháng ta!
- Miện hạ ... Mạo phạm ...
Hồ Mục đứng sau tấm màn đó, mặt không thay đổi chắp tay chậm rãi nói:
Đợi sau khi chúng ta lại nhìn thấy ánh mặt trời, nhất định sẽ thỉnh tội với miện hạ!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!