Nghe Giang Nguyên nói xong, thần sắc mọi người hơi khác thường. Ý của Ủy viên thường vụ Giang chẳng lẽ ma thú này tập kích có khả năng liên quan tới người trong đội ngũ?
Sắc mặt Lý Nguyên Bân hơi khó coi, nhìn về phía Giang Nguyên, lạnh giọng lên tiếng nói:
- Giang Nguyên, chẳng lẽ ý cậu cho rằng Tuyệt Y Đường chúng tôi có vấn đề?
Y su Nguyen Ban, tôi khong he noi vay, chỉ nhac nho moi ngưoi đe cao cảnh giác mà thôi!
Giang Nguyên cười nhạt một tiếng, nhìn chẳm chằm Lý Nguyên Bân, khóe miệng đột nhiên nhếch lên, nói:
Dĩ nhiên, tôi tuyệt đối tin y sư Nguyên Bân. Có điều ai cũng biết, lòng người khó dò. tuy người của mọi người đều lựa chọn kỹ lưỡng, nhưng nói không chừng cũng có thể người của Thiên Y viện chúng tôi xảy ra vấn đề! Bất kể như thế nào, mọi người thận trọng một chút, dù sao cũng không sai được đâu!
- Ông nói sao? Y sư Nguyên Bân?
Giang Nguyên mỉm cười nhìn Lý Nguyên Bân nói.
Lý Nguyên Bân thấy trong gương mặt mỉm cười kia của Giang Nguyên dường như có ẩn chứa chút gì đặc biệt trong lòng cũng hơi giật mình, sau đó cũng chậm rãi cười lên, nhìn Giang Nguyên chậm rãi gật đầu một cái, nói:
- Có lý!
Giang Nguyen nhìn bóng lung Lý Nguyen Bân đi ra trong mắt dần trở nên lạnh leo. Hắn không biết rốt cuộc Lý Nguyên Bân có mục đích gì, nhưng hắn tin sau lần cảnh cáo này, hẳn Lý Nguyên Bân sẽ thu liễm lại một chút.
Nếu Lý Nguyên Bân còn tùy tiện làm loạn, Giang Nguyên cũng không ngại đi nói rõ với lão. Đương nhiên, như vậy sẽ phải trả cái giá khá cao nhưng còn tốt hơn cứ để quả bom hẹn giờ bên cạnh như bây giờ.
Còn về Lý Nguyên Bân, lúc này trong lòng đang lầm bầm và suy đoán. Rõ ràng, Giang Nguyên này đã phát giác ra gì đó. Đương nhiên lão không nghĩ Giang Nguyên đã hoàn toàn phát hiện ra thủ đoạn của lão. Có điều ý cảnh cáo của Giang Nguyên rất rõ ràng. Xem ra mình đã bị hắn theo dõi rồi. vậy thì tiếp theo ...
Đội ngũ tiếp tục tiến về phía trước. Vì số người bị thương gia tăng, tốc độ của đội ngũ cũng không nhanh. Các y sư nội viện bắt đầu hoạt bát trở lại. Giờ họ đã có đủ thời gian để tìm linh dược ở những vùng xung quanh đường đi.
Sau khi Giang Nguyên và Eve nhìn nhau một cái, hai người chủ yếu dồn sự chú ý lên Lý Nguyên Bân. Một khi phát hiện còn xảy ra tình huống như vậy nữa thì phải mau chóng chuẩn bị tất cả.
Ít nhất với tình hình hiện tại, thực lực Thiên Y viện chiếm ưu thế tuyệt đối. Thật sự muốn bắt Lý Nguyên Bân và người của Thiên Y viện cũng không phải chuyện quá khó khăn.
Có điều tình hình vẫn khá tốt, sau khi bị cảnh cáo, rõ ràng Lý Nguyên Bân đã thành thật hơn rất nhiều. Cả một ngày tiếp theo cũng không có chiều hướng xuất hiện điều gì dị thường. Trên đường đi cũng chỉ gặp phải hai ba con ma thú lạc đàn không có mắt mà thôi.
Giang Nguyên đưa tay nhận máy tính bảng lão Vương đưa qua, lướt lên vài cái, nhìn bản đồ, cau mày nói:
- Giờ chúng ta đã đến gần chỗ sâu trong phạm vi thăm dò của các anh rồi?
- Đúng vậy. Từ đây bắt đầu đi thêm ba mươi cây số nữa chính là cực hạn mà chúng tôi đã thăm dò!
Lão Vương trầm giọng nói:
- Sau khi đi qua chỗ này, chúng ta sẽ không còn bản đồ gì nữa, tất cả đều phải mần mò lại!
Giang Nguyên chậm rãi gật đầu một cái, nhìn mấy người bị thương chung quanh một chút, nói:
- Vậy bây giờ tình hình người bị thương của chúng ta như thế nào?
- Trên căn bản tình hình vẫn ổn. Duy chỉ có một người là giờ đi lại không tiện lắm, có điều giờ đã không cần dùng cáng nữa rồi!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!