- Được rồi, giờ thì biết rồi chứ? Biết rồi thi tôi đi đây. Giờ mấy tình huống thế này quá tiêu hao năng lượng. Anh mau hấp thụ thêm nhiều năng lượng cho tôi một chút. Đợi khi tôi hoàn toàn giai được phong ấn thì không cần anh phải cực khổ thế này nữa đâu!
Cái đuôi của Cửu Vĩ vui sướng lắc lắc, chuẩn bị lách người đi.
Giang Nguyên sửng sờ gat đầu, đột nhiên nhớ ra một chuyện, đang định mở miệng thì đã thấy trước mắt lóe lên, Cửu Vĩ đã biến mất không thấy đâu. Hắn chỉ có thể buồn bực khẽ hừ một tiếng.
Hai đại vu su các hạ cách chỗ Giang Nguyen không xa luc nay không hề buồn ngủ, bốn con mắt ti hí thỉnh thoảng lén nhìn về phía Giang Nguyên, trong mắt tràn đầy hưng phấn cùng chấn động.
Là vu sư thờ phụng Thần thú, từ trước tới giờ họ chưa từng cảm nhận được khí tức Thần thú nồng đậm và mãnh liệt như vậy. Tuy cỗ khí tức này rất giống khí tức Cửu Vĩ Thần thú chi linh trên người Giang Nguyên kia, nhưng lúc này hai Đại vu sư không hề cho rằng đay đơn thuần là khí tức của Cửu Vĩ Hồ.
Bởi vì cổ khí tức này quá nồng đậm và linh động, cũng khiến người ta nảy sinh lòng kính sợ từ tận đáy lòng, hoàn toàn khác với áp lực đơn thuần về phẩm cấp mà họ cảm nhận được lần trước. Cho dù là trên người Đại tế tư thì trước giờ họ cũng chưa từng cảm nhận được khí tức thần thú rõ ràng như vậy.
Lúc này hai Đại vu sư hoàn toàn cho rằng, sứ giả đại nhân ôm thánh khí trong tay, giờ đang tiến hanh liên lạc và xin phep thu thần đại nhân từ xa vì chuyen thần duệ nơi này. Trong tình huống này, thậm chí trên người hai người cũng bắt đầu dâng lên khí tức man hoang viễn cổ, tranh nhau đáp lại khí tức linh động nồng đậm xung quanh Giang Nguyên kia.
Lý Nguyên Bân đang giả vờ ngủ ở cách đó không xa không biết đã mở mắt từ lúc nào, đang nhìn chẳm chẳm hai vị Đại vu sư và Giang Nguyên nằm ở trong, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Đội thám hiểm nghỉ ngơi dưỡng sức bốn tiếng đồng hồ, chút mệt mỏi tinh thần vốn có nhanh chóng khôi phục lại, đặc biệt là sau khi tiến hành huấn luyện một giờ đồng hồ, rõ ràng mọi người thoải mái hơn rất nhiều. Họ bắt đầu hợp thành đội ngũ lên đường.
- Giang Nguyên, hành trình kế tiếp của chúng ta an bài như thế nào?
Giang Nguyên nhìn Lý Nguyên Bân cười híp mắt bộ dạng gần gũi thân cận thì đột nhiên cảm thấy không quen, có điều hắn từ trước đến nay hắn có sở trường đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy. Lúc còn ở Cô Lang đã luyện được bản lĩnh này. Hắn lập tức mỉm cười nói:
- Y sư Nguyên Bân, dĩ nhiên chúng ta tiếp tục theo tuyến đường đã định đi về phía trước tra xét tình hình thế giới phong động, đồng thời hái ít linh dược bên ngoài thiếu hụt.
- Chuyện này không phải đã quyết định trước rồi sao?
Giang Nguyên bình tĩnh nhìn hai mắt Lý Nguyên Bân, nói.
- A, đúng đúng, dĩ nhiên là đã định rồi, nhưng tốc độ của chúng ta có thể nhanh thêm một chút không? Tôi luôn dự cảm thấy có chút gì không bình thường. Vừa mới tiến vào có một ngày mà mấy bầy thú đụng phải cũng đã nhiều như vậy. Tiếp theo chỉ e còn đụng phải nhiều hơn.
Sắc mặt Lý Nguyên Bân đầy lo lắng nhìn Giang Nguyên nói.
Giang Nguyên hơi nhíu mày một cái, nói:
-Y sư Nguyên Bân không cần lo lắng, gờ cho dù có gặp vài bầy thú, với thực lực của chúng ta, cũng còn là có thể ứng phó; hơn nữa tôi còn gánh vác nhiệm vụ trong viện giao phó, phải thu thập thêm ít linh dược. Nếu như đi quá nhanh, nhiệm vụ này tất nhiên không cách nào hoàn thành, xin Y sư Nguyên Bân thứ lỗi!
Nói đến đây chỗ, Giang Nguyên không kìm được nhướn mày cười nói:
Hon nữa, Y su Nguyen Ban khong phai cung phai tim mot loai linh dược sao? Chẳng lẽ Y sư Nguyên Bân đã tìm được rồi?
- A, haha, vẫn chưa, là tôi quá nóng vội, quá nóng vội rồi.
Nghe Giang Nguyên nói vậy, sắc mặt Lý Nguyên Bân hơi thay đổi, không khỏi cười mia mai.
Giang Nguyên nhìn Lý Nguyên Bân tăng tốc đi nhanh về phía trước, khóe miệng hắn khẽ nhếch lên. Sao hắn không biết ý vị Y sư Nguyên Bân này là gì? Lão muốn đội ngũ tăng tốc, có lẽ ban nãy lão đã phát giác ra vài thứ gì cho nên mới nóng lòng đến thế. Thứ nhất là biểu hiện gần gũi hòa hoãn để mê muội bên mình một chút, thứ hai là thật lòng muốn tăng tốc độ.
Nhưng chuyện như vậy, sao Giang Nguyên có thể đồng ý. Hắn còn mong được ở đây thêm chút nào hay chút đó mà. Môi trường năng lượng ở thế giới phong động Long Sơn đậm đà như vậy, hắn vừa mới nghĩ ngơi dưỡng sức có bốn tiếng đồng hồ đã nâng cao lên khá nhiều năng lượng, chỉ có kẻ điên lúc này mới cho đội ngũ tăng tốc tiến về phía trước.
Nếu muốn tăng tốc thì ông tự tăng một mình đi. Dù sao bên chúng tôi người đông như vậy đều nghe lệnh của tôi. Ông không muốn có thể tự đi một mình không đúng sao? Như thế đỡ cho tôi lúc nào cũng phải thấp thỏm đề phòng ông.