Nghi thức nghênh đón lần này khiêm tốn nhưng long trọng. Tuyệt đại đa số thành viên cấp thấp của Thiên Y Viện đều không biết chuyện Lý Nguyên Bân trở về. Sau khi đón xong, Lý Nguyên Bân cùng mọi người bước vào Thiên Y Viện. Lúc này, bên cạnh cũng chỉ có Từ Khải Liễu, Giang Nguyên, La Thiên Minh đi cùng mà thôi. Những người còn lại thì tản đi lo công việc của mình.
Dù sao, chuyện về thăm hơn phân nửa sẽ giải quyết trên bàn cơm. Đến lúc đó mọi người ra bồi một ly là được rồi.
- Hơn hai mươi năm qua, mọi thứ cũng vẫn không thay đổi.
Lý Nguyên Bân đi chính giữa, vừa nhìn cảnh vật xung quanh, gương mặt tràn đầy vẻ xúc động:
Lão La, anh nhìn cái đình này đi. Lúc đó chúng ta vẫn ở đây uống rượu, bây giờ dường như nó đã được tân trang lại.
- Đúng vậy, năm sáu năm trước nó đã được tân trang lại.
La Thiên Minh vừa gật đầu vừa chỉ mấy cái đình đẳng trước, nói:
- Cái này, còn cái này nữa cũng đã được tu sửa.
Từ Khải Liễu cũng cười nói:
- Năm đó trời đổ một trận mưa rất to, còn có gió lớn, không ít đình bị hư tổn. Lão Liêu nói dứt khoát sửa lại hết, tránh xảy ra sơ suất.
Ba vị lão đồng chí tùy ý ở một bên tán gẫu. Giang Nguyên và Giang Nguyệt Minh đi theo phía sau, thỉnh thoảng trò chuyện một hai câu. Lúc này mọi người đang ôn chuyện cũ, cũng không hạn chế thân phận. La Thiên Minh và Từ Khải Liễu cũng được xem là bạn tốt của Lý Nguyên Bân, đi đằng trước tán gẫu với ông. Còn Giang Nguyên thì thích hợp ở đẳng sau trò chuyện với em mình.
Cái gọi là tùy ý nói chuyện phiếm, nhưng nội dung trong đó thì không tùy ý chút nào.
- Lần này tổ sư gia đến là để làm gì? Chỉ trao đổi chút tình cảm với viện hay là còn có suy nghĩ khác?
Giang Nguyên cau mày nhìn ba người đằng trước, hỏi Giang Nguyệt Minh.
Giang Nguyệt Minh cũng nhìn những người phía trước, đột nhiên bước chân chậm lại, mắt hiện lên sự lo lắng, thấp giọng nói:
- Cũng khó mà nói được, nhưng em cảm thấy tổ sư gia dường như không chờ đợi được.
- Không thể chờ đợi được?
Giang Nguyên không khỏi cau chặt mày hơn, nhìn ba người đằng trước đi đã có chút xa, nói:
- Chẳng lẽ ông ấy có chủ ý với động Long Sơn Phong?
- Chỉ sợ là như vậy.
Giang Nguyệt Minh chần chừ một chút, nhìn ba vị kia trò chuyện vui vẻ, biểu hiện thân mật, đột nhiên thở dài, giảm dần giọng nói xuống:
Neu khong, voi tinh cach cua to su gia, ong ay lam sao dot nhien tro lại tham chứ?
Nghe câu nói mờ mịt của Giang Nguyệt Minh, ánh mắt Giang Nguyên nheo lại, sau đó quay sang nhìn Giang Nguyệt Minh, nói:
- Ý của em là, vị tổ sư gia này thật ra không có quá nhiều ý tốt với nội viện?
- Cái này em không thể xác định được.
Khóe miệng Giang Nguyệt Minh nhếch lên, lộ ra nụ cười tà dị, nhìn Giang Nguyên, lắc đầu nói:
- Nhưng anh có thể suy nghĩ một chut, neu ban đầu tổ sư gia không bị hãm hại, vị trí này làm sao đến phiên Từ Khải Liễu được. Mấy năm qua, tổ sư gia dốc het toan luc thanh lap Tuyet Y Duong, chính la muốn tranh hơn thua với Thien Y Viện. Anh cảm thấy ông có thể buông tha dễ dàng không?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!