Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên

Bua tiec cuối nam tuyet đối là thoi khắc vui nhất trong nam của Thiên Y Viện. Tất cả mọi người đều buông bỏ cấp bậc, cùng nhau ăn cơm uống rượu.

Mà thời khắc này cũng giúp cho các y sĩ thực tập bình thường hiếm có cơ hội dùng cơm hay uống rượu với các cao tầng trong viện được tiếp xúc với họ.

Không khí bữa tiệc càng lúc càng vui. Nhờ có rượu trợ hứng, không ít các y sĩ đã có can đảm đến mời rượu Từ Khải Liễu, Lưu Mộc Dương. Ngày thường bọn họ không có cơ hội tiếp xúc, bây giờ có cơ hội, sao không tranh thủ chứ?

Dần dần những cái bàn bên cạnh cũng có thêm nhiều người, nhưng bàn của Giang Nguyên vẫn là nhiều nhất.

Mà lần này nhiều hơn chính là bàn của Từ Khải Liễu, Liêu Long Căn và Lưu Mộc Dương.

Sau khi đợt sóng người tản đi, những cái bàn bên cạnh mới thoáng trống đi được một chút.

Lúc này, Chu Hạo Bình đang cười híp mắt uống rượu với một vị y sư đến mời rượu mình, đang định buông ly rượu xuống, liếc mắt nhìn chung quanh, liền phát hiện bàn Giang Nguyên cách đó không xa giống như nước chảy không lọt, còn bàn của mình thì thưa thớt có ba bốn người đến mời.

Mặc dù biết người đến mời rượu hắn đều là những người trẻ tuổi, nhưng thấy cảnh tượng này, ánh mắt Chu Hạo Bình vẫn không nhịn được mà nheo lại.

- Hừ,

Âm thầm hừ một tiếng, Chu Hạo Bình chậm rãi ngồi xuống. Người nhiều thì thế nào? Cũng chỉ là mấy tên nít ranh thôi mà.

Bữa tiệc kéo dài hơn hai tiếng. Lúc này, các vị thành viên Hội Đồng Viện vẫy tay chào mọi người, sau đó tạm biệt rời đi, chỉ còn lại đám y sĩ trẻ là tiếp tục điên cuồng.

Sắc mặt Giang Nguyên ửng đỏ, miễn cưỡng cưỡng ép vận chuyển nội khí tuần hoàn mới bức được hơn phân nửa cảm giác say ra khỏi cơ thể. Thấy Giang Nguyên trở lại, Tuyên Tử Nguyệt vội vàng múc đến một chén canh giải rượu.

- Tại sao lại uống nhiều như vậy?

Vừa dùng khăn nóng lau mặt cho Giang Nguyên, vừa oán giận nói:

- Lát nữa còn phải về quê nữa đấy. Trực thăng đang chờ bên ngoài.

Giang Nguyên mỉm cười, đưa tay tiếp nhận khăn lông trong tay Tuyên Tử Nguyệt, tùy tiện xoa mặt một cái, sau đó uống một hớp canh giải rượu, cười nói:

- Không sao, không cần gấp. Vẫn còn về kịp mà.

Từ Kim Lăng đến tỉnh Nam khá xa. Đặc biệt trong thời gian tết nhất, từ tỉnh Nam chạy về thôn nhỏ của Giang gia, người bình thường mất khoảng hai ba tiếng, nhưng Giang Nguyên lại không thành vấn đề.

Đợi một nhà Giang Nguyên từ trong nhà bước ra, một chiếc trực thăng từ Thiên Y Viện chậm rãi bay lên, chạy đến phi trường.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!