Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên

Nhìn chung quanh một chút, mới phát hiện vách đá bên trái cửa động có hai vet trầy, hơn nữa bên duoi có khong ít dau chan, trong lòng lien thở phao nhẹ nhõm.

Liền theo hướng đó mà xông vào.

Lúc này, ở một chỗ sâu trong lối đi, sắc mặt Ninh Hán Dân và Hồ Quang Dương vô cùng khó coi nhìn vào một cửa hang không coi là quá hẹp đang có bảy tám người vây quanh.

Động này vốn rộng hai thước, nhưng vì rơi xuống không ít nham thạch và bùn đất nên đã bị rộng ra không ít. Tuy vậy cửa động vẫn không rộng đến một thước. Mà bên cạnh cửa động cách đó không xa có bốn năm người ngã xuống, xem ra đã bị giết khi cường công.

- Chuẩn bị cường công. Bọn họ đã bắt đầu giết vào.

Một người đàn ông trung niên nói:

- Bây giờ không cần cố kỵ gì nữa. Nếu không, chẳng những các người không ổn, mà ngay cả chúng tôi cũng phải chết.

Nghe người đàn ông này nói, Hồ Quang Dương thoáng chần chừ một chút, sau đó lạnh giọng nói:

- Được.

Ninh Hán Dân cắn răng nói:

- Nếu cường công, chúng ta không cách nào đảm bảo bọn họ không xảy ra vấn đề.

- Bây giờ mà ông còn suy nghĩ nhiều như vậy sao? Ông nên biết rõ, bây giờ ông đã là phản nghịch của Thiên Y Viện, ông còn cố kỵ như vậy à?

Người đàn ông trung niên cười lạnh:

- Chỉ cần có một trong số ba người bọn họ còn sống, chúng ta có thể an toàn ra ngoài.

Nghe người đàn ông nói, gương mặt Ninh Hán Dân trở nên âm trầm, chậm rãi

nói:

- Kế hoạch đầu tiên của chúng ta không phải như vậy.

- Kế hoạch? Lúc này mà ông còn nói kế hoạch với tôi? Nếu không phải ông cứ một mực ngăn cản, chúng tôi đã sớm bắt được người bên trong, há còn kéo đến bây giờ?

Người đàn ông trung niên âm lãnh nhìn Ninh Hán Dân một cái, sau đó lạnh giọng nói:

- Chuẩn bị sẵn sàng, bắt đầu cường công.

Nghe người đàn ông trung niên nói, những người đang vây trước cửa động móc từ trong túi hai quả lựu đạn, đồng thời nắm chặt trường đao trong tay, chuẩn bị tấn công.

Nhìn động tác của những người này, gân xanh trên trán Ninh Hán Dân bắt đầu nổi lên, không nhịn được nắm chặt nắm đấm. Chẳng qua lúc này ông đã không thể ra sức, trong lòng không biết là đang hối tiếc hay là khẩn trương.

- Địch tấn công.

Vừa lúc đó, ngoài cửa nham động truyền đến tiếng kêu, sau đó là tiếng súng vang lên.

- Tại sao lại nhanh như vậy?

Mọi người vừa kinh ngạc xoay đầu, liền nhìn thấy một tràng súng vang lên, văng trúng vào vách tường, hai tay súng phòng thủ máu tươi be bét bay ra ngoài.

Phản ứng của mọi người cũng rất nhanh. Sắc mặt người đàn ông trung niên và Hồ Quang Dương thay đổi. Hai người vội vàng rút đao, hai ba người trong số những người chuẩn bị cường công lập tức lao vào bóng người kia.

Đang đang. Chỉ thấy tay trái người kia giơ cao tấm chắn, tay phải cầm dao găm, chỉ giao thủ với ba người mấy lần, sau đó một đao chém bị thương một người, đồng thời dùng tấm chắn đụng bay hai người, rồi đánh tới những người còn lại.

Nhìn thấy bộ dạng của người kia, Hồ Quang Dương và người đàn ông trung niên nhìn nhau một cái, đồng loạt hét lớn, quơ đao chém về phía tấm chắn.

Một tiếng vang thật lớn. Một bóng người bay ra ngoài. Hồ Quang Dương và người đàn ông trung niên lùi lại ba bốn bước mới đứng vững. Sau khi đứng vững, chỉ cảm thấy tay cầm đao tê rần lên, trong lòng không khỏi tràn đầy kinh hãi, nhìn nhau rồi thất thanh kêu lên:

- Dư Trung Tấn?

Khụ! Một mực ẩn thân đằng sau tấm khiên, Giang Nguyên chậm rãi buông tấm khiên xuống, lộ ra nửa người trên, nhưng lại ho khan hai tiếng, một dòng máu chảy ra.

- Giang Nguyên?

Nhìn gương mặt tái nhợt của Giang Nguyên đằng sau tấm khiên, Hồ Quang Dương và Ninh Hán Dân đều biến sắc. Người đàn ông bên cạnh nghe Hồ Quang Dương và Ninh Hán Dân nói, ánh mắt lộ ra vẻ kinh nghi, nhìn chằm chằm Giang Nguyên.

Một người đàn ông trung niên ở bên trong hang, phát hiện bên ngoài phát sinh biến cố, liền dè dặt bước đến cửa hang, nhìn ra bên ngoài, sau đó vui mừng nói:

- Viện trưởng, tiếp viện đến, là Trưởng ban Giang, Trưởng ban Giang.

- Sao? Giang Nguyên đã về rồi?

Gần cửa hang truyền ra thanh âm yếu ớt lẫn mừng rỡ của Từ Khải Liễu.

Ánh mắt Lưu Mộc Dương cũng sáng lên, cố gắng ngồi dậy, ôm vết thương nơi ngực phải, cố gắng lết đến nhìn ra bên ngoài, cũng không nhịn được mà mừng rỡ:

- Đúng thật là Giang Nguyên. Nhưng dường như chỉ có một mình cậu ấy.

Một mình?

Ho khan hai tiếng, một thanh âm khàn khàn bên cạnh truyền đến, giọng nói tràn đầy tức giận:

- Chẳng lẽ người của ngoại viện chết hết rồi sao? Dư Trung Tấn đâu? Hay là Thiên Y Viện đã bị nghịch tặc khống chế, chỉ còn lại một mình Giang Nguyên?

Liêu Long Căn thở hổn hển, tức giận nói tiếp:

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!