Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên

một dãy núi hùng vĩ, từng ngọn núi nối liền nhau không dứt, dốc nhưng đẹp, đưa mắt nhìn qua cũng khiến cho tinh thần con người ta sảng khoái.

Một chiếc trực thăng chậm rãi xoay tròn trên đỉnh một ngọn núi, phát ra tiếng gió ù ù. Mặc dù cửa máy bay đóng chặt, nhưng vẫn khiến cho người trong khoang không nghe rõ đối phương nói gì.

Tiểu Bảo được Tuyên Tử Nguyệt ôm vào lòng, mở to mắt nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, ánh mắt tràn đầy vẻ hưng phấn.

- Ba, hồ bên dưới thật là đẹp.

- Đúng vậy, Tiểu Bảo, lần sau ba sẽ dẫn con đi hồ chơi, được không?

Giang Nguyên xoa đầu Tiểu Bảo, nói.

Được, được.

Tiểu Bảo vỗ bàn tay mập mạp của mình, vui vẻ gật đầu với Giang Nguyên, nói:

Dì Tử Nguyet, di Hieu Hieu cung phải đi, con co Dieu thuc thuc.

- Dĩ nhiên, chúng ta phải đi cùng nhau rồi.

Giang Nguyên nheo mắt cười nói.

Phan Hiểu Hiểu và Tuyên Tử Nguyệt nhìn hai cha con vui vẻ với nhau, cũng không nhịn được mà cười theo.

Thấy Tiểu Bảo lại quay ra ngoài, luc này Tuyên Tử Nguyệt mới nhìn Giang Nguyên, nghi ngờ hỏi:

- Giang Nguyên, chúng ta cần làm gì đây? Không phải đi chơi tập thể chứ?

- Dĩ nhiên là không rồi.

Giang Nguyên mỉm cười nói:

Chúng ta là ra ngoài chơi, còn bọn họ là đến nhìn chúng ta chơi.

Mười phút sau, chiếc trực thăng băng qua hai đỉnh núi, rốt cuộc hạ xuống, sau đó là một chiếc trực thăng khác hạ xuống.

Dieu Nhat Minh là ngưoi đau tien nhay xuong may bay, sau đo đo lay Tieu Bảo trong tay Tuyên Tử Nguyệt, che Tiểu Bảo ở trong ngực, chạy ra xa chiếc trực thăng.

Đám người Tuyên Tử Nguyệt cũng rối rít nhảy xuống, nhìn dãy núi quá đẹp trải dài, cũng không nhịn được hít một hơi thật sâu. Cảnh sắc xung quanh thật sự quá xinh đẹp.

Cách nơi này không xa cũng có hai chiếc trực thăng đáp xuống. Người bên trên nhanh chóng nhảy xuống.

Nhìn đám người kia đi đến, Diêu Nhat Minh đang ôm chặt Tiểu Bảo nhẹ nhàng tránh sang một bên, hơi cúi đầu bày tỏ sự cung kính. Còn hai người Tuyên Tử Nguyệt thì thoáng lui về phía sau một bước.

Đối mặt với đám người này, ngoại trừ Giang Nguyên ra, không ai dám trước mặt bọn họ mà không biểu lộ đầy đủ sự khiêm nhường.

Nhìn cả nhà Giang Nguyên kéo lên đây, Chu Thế Dương không khỏi hừ lạnh:

- Cậu tưởng mình đến đây du lịch à?

Đối mặt với sự giễu cợt của Chu Thế Dương, Giang Nguyên chỉ lơ đễnh cười một tiếng, nói:

- Ngày thường bọn họ nhốt mình ở Kim Lăng, hiếm khi có cơ hội được đi chơi. Nếu lần này đã ra ngoai, vậy thì phải dẫn họ ra ngoai cho thư gian một chút. Thiên y sư Chu Thế Dương tổng không đến mức hẹp hòi bảo nhà nước chi trả tiền du lịch cho gia đình tôi chứ?

Bị Giang Nguyên không nặng không nhẹ giễu cợt một câu, sức đề kháng của Chu Thế Dương đã sớm nổ tung, biết công phu miệng lưỡi của mình không sánh bằng Giang Nguyên, lập tức hừ một tiếng, nói:

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!