Nói xong, lại thấy Giang Nguyên định đáp lời, đột nhiên nó cường điệu hẳn lên:
- Không ... Không phải là một chút xíu, mà chỉ là một xíu xíu ...
- Một xíu xíu ...
Giang Nguyên ngạc nhiên kêu lên thất thanh:
Như thế mà vẫn chỉ được một xíu xíu?
Đương nhiên chỉ là một xíu xíu ... Năng lượng lần này còn không bằng nổi một phần mười lần trước tôi hấp thu. Chẳng lẽ còn không phải là một xíu xíu à?
Cửu Vĩ chớp hai mắt, lời nói đầy trào phúng.
- Không bằng nổi một phần mười ...
Giang Nguyên hơi đau lòng tính toán một chút. Hai loại dược liệu mình đổi từ trong kho thuốc ra, nếu đổi thành tiền thì đã tới mấy triệu rồi. Nếu tính như vậy thì không phải giá trị tới bốn năm chục triệu mới đạt nổi một nửa sao?
- Đúng ... Miễn cưỡng xem như 1/12 đi ... Anh cũng đừng keo kiệt như thế. Tôi có thể cảm nhận được nơi này có không ít dược liệu hợp dùng ở nơi này ...
Cửu Vĩ liếc Giang Nguyên rất khinh thường.
- Tôi còn keo kiệt ...
Giang Nguyên cảm thấy đỉnh đầu mình sắp tức giận tới bốc khói rồi. Nếu đổi đám dược liệu này thành tiền thì cũng đủ tiền trợ lương cho Cơ kim hội cả nửa năm đấy ...
- Đúng ... Là keo kiệt ...
Cửu Vĩ bất mãn gật đầu nói:
- Muốn ngựa chạy nhanh lại còn không muốn cho ngựa ăn cỏ ... Thế không gọi anh là keo kiệt thì là gì?
- Cô không phải ngựa ... Cô là hồ ly ...
Có nén xúc động muốn nói ra những lời này vào lòng, Giang Nguyên gật đầu mạnh, đáp:
- Được ... Ngày mai tôi lại bổ sung năng lượng trong bát ... Không, lại cho cơm ăn ... Để cho cô no chết ...
- Hắc ... Tôi chờ anh cho tôi ăn no đây ...
Hai mắt màu hồng nhạt của Cửu Vĩ nghiêng nghiêng nhìn Giang Nguyên, tràn đầy khinh thường.
Được rồi ... Được rồi. Ngày mai sẽ chuẩn bị cho cô ... Còn có việc gì không? Có có việc gì thì đừng có làm phiền giấc ngủ của tôi nữa ...
Nhìn ánh mắt khinh thường kia của Cửu Vĩ, Giang Nguyên phất phất tay giống như đang đuổi ruồi vậy.
Đưong nhiên con co việc ...
Nhìn dáng vẻ không nhịn nổi nữa của Giang Nguyên, Cửu Vĩ nghiêng đầu, lạnh giọng hừ một tiếng.
- Còn chuyện gì nữa?
Anh có thể tích luy nang lượng trong cơ thể nhanh một chút không. Lần trước tôi thấy mới có hơn ba mươi phần trăm, hiện tại sao lại chỉ còn có hai mươi chín phần trăm thôi? Có thể dùng ít một chút không? Tích lũy nhiều một chút?
Dút lời Cửu Vĩ liền cúi người xuống, đầu to đùng sát mặt Giang Nguyên, hừ một tiếng nói:
Toi thay toi nay anh dung cai thu đo choi bo sung nang lượng co hiệu quả cũng không tệ lắm. Anh ăn nhiều không chút không được à? Đừng có bảo tôi là một ngày chỉ ăn được ba viên hàng thứ phẩm để lừa tôi chứ?
- Hàng thứ phẩm?
Nghe được lời này, mặt Giang Nguyên méo xệch, ngẩng đầu chỉ vào mùi Cửu Vĩ, tức giận nói:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!