Giang Nguyên lúc này không hề nghĩ giờ bên Huyết tộc đã bắt đầu có ý đồ với hắn. Hắn vẫn nằm trong Tề Thế Đỉnh, trôi theo dòng chảy chậm chạp của kênh Brindleyplace đi về phía trước. Hắn cũng không dám dùng nội khí thúc giục Tê Thế Đỉnh đi nhanh về phía trước.
Ngay cả ăn đan dược hắn cũng đợi cho đan dược tự hấp thụ thành năng lượng cho bản thân chứ không dám vận hàng Ngũ Cầm vận khí pháp. Với tình hình của Birmngham lúc này, chỉ cần có chút khí tức năng lượng chập chờ e là cũng rất dễ dàng bị Huyết tộc dày đặc phát hiện.
Cho nên ngay cả Ngũ Cầm vận khí pháp Giang Nguyên cũng không dám làm, chỉ đơn thuần hấp thụ năng lượng của đan dược để duy trì tiêu hao.
Có điều cũng may, trong trạng thái Trống rỗng, năng lượng tiêu hao để duy trì thiên phú "Che giấu hành tung" mới đạt được cũng không nhiều. Có một lượng lớn đan dược bổ khí chống đỡ, cộng thêm thỉnh thoảng lại dán dưới đáy thuyền bè qua lại, có thể tạm dừng thiên phú thì cuối cùng vẫn miễn cưỡng duy trì ở trạng thái sắp rơi vào ngủ đông.
- Dừng thuyền ... Tiếp nhận kiểm tra ...
Nghe thấy âm thanh trên mặt nước truyền đến, Tề Thế Đỉnh lại một lần nữa nhẹ nhàng thoát ra khỏi đáy thuyền, xuôi theo dòng nước tiếp tục chậm rãi trôi tiếp. Để ngăn ngừa Huyết tộc phát hiện ra sự tồn tại của hắn, giờ trên người hắn đã hoàn toàn vứt hết các công cụ truyền tin, ngay cả GPS cũng không mang theo.
Có điều theo phán đoán của hắn, thời gian đã lâu như vậy rồi, có lẽ giờ cũng đang ở ranh giới Birmingham. Cùng lắm là thêm nửa tiếng nửa sẽ rời khỏi khu vực Birmingham, có điều không biết Huyết tộc có tiếp tục đuổi theo nữa không ...
Thời gian cứ thế trôi qua. Giang Nguyên ở trong Tê Thế Đỉnh như ngủ như không xuôi theo dòng nước trôi đi. Có điều thỉnh thoảng lại né tránh một vài dị vật dưới đáy nước hoặc thỉnh thoảng lại treo tạm dưới đáy thuyền của một chiếc thuyền nào đấy, cứ thế chậm rai ra khỏi phạm vi Birmingham.
Tiếng người xung quanh càng lúc càng ít, nhưng Giang Nguyên cũng không dám khinh thường, dù sao hắn cũng không có nhiều thời gian, cho nên hắn vẫn không nhanh không chậm tiếp tục duy trì trạng thái này, tiếp tục xuôi theo dòng nước trôi đi. Đối với hắn mà nói, nếu để đối phương phát hiện ra tung tích thì sẽ gặp phiền phức rất lớn. Với tình hình hiện tại, nội khí trên cơ bản đều đã tiêu hao cho “Che giấu tung tích rồi", nếu đánh với Huyết tộc, chỉ cần đụng phải một Bá tước là cũng đủ chết rồi.
Dù sao thì nước chảy cũng không ngừng, chỉ cần xuôi theo dòng nước ra biển khơi, như vậy thì sẽ không có vấn đề gì nữa. Có Tê Thế Đỉnh, hơn nữa trong túi Giang Nguyên còn mang một lượng lớn đan dược. Giang Nguyên tin chắc mình sẽ không có bất kỳ vấn đề gì, cho nên hiện tại hoàn toàn không cần thiết phải mạo hiểm.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Giang Nguyên giống như một giọt nước dung nhập vào biển khơi, biến mất khỏi Birmingham. Cùng với sự biến mất của Giang Nguyên, vô số người giống như phát điên, tìm kiếm tung tích hắn khắp nơi.
- Vẫn chưa tìm được Giang Nguyên kia?
Chủ tịch nghị viện đại nhân nhẹ nhàng chuyển động cây trượng ngắn trong tay, hai hàng lông mày bạc trắng chậm rãi nhíu lại, nhìn Hầu tước Ryan trong màn ảnh, chậm rãi nói:
- Chúng ta đã điều động 80% Huyết tộc ở thành phố Birmingham, đã dùng tất cả cảnh lực, chẳng lẽ lại không tìm được một người?
Trên khuôn mặt tái nhợt của Ryan có chút gượng gạo, chỉ chậm rãi lắc đầu một cái, nói:
- Không thấy ... chúng tôi đã phong tỏa từng con đường và lối ra của Birmingham, gần như lục soát từng tấc đất nhưng vẫn không thể phát hiện hành tung của hắn!
Cây trượng ngắn đang nhẹ nhàng chuyển động cuối cùng cũng dừng lại. Mấy ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve thân của cây trượng ngắn. Hàng lông mày bạc trắng của lão nhẹ nhàng giật giật một chút, sau đó nhìn về phía Hầu tước Ryan, nói:
- Điều động tất cả Huyết tộc của các khu vực xung quanh, tiến hành lục soát trong phạm vi 500 dặm Anh quanh bán kính Birmingham ...
Năm trăm dặm Anh?
Trên khuôn mặt tái nhợt của Hầu tước Ryan cuối cùng lộ chút dao động, chậm rãi nói:
- Bao gồm cả Luân Đôn?
- Đúng ... Bao gồm Luân Đôn!
Chủ tịch nghị viện đại nhân kiên định mà trầm ổn nói:
- Nhất định phải tìm cho được tung tích hắn!
- Nhưng một khi tiến hành hành động ở Luân Đôn, bên giáo hội sẽ có vấn đề!
Hầu tước Ryan cau mày nói.
- Không sao ... Tôi sẽ đi Luân Đôn trấn giữ ...
Chủ tịch nghị viện đại nhân khẽ mỉm cười:
- Tôi nghĩ Tổng giám mục Nathan sẽ nể mặt tôi một chút ...
Hầu tước Ryan nghe thấy những lời này sắc mặt hơi biến đổi. Lão không ngờ Chủ tịch nghị viện đại nhân lại coi trọng Giang Nguyên đến như vậy. Nên biết vị Chủ tịch nghị viện đại nhân này hơn mười năm nay không hề rời khỏi lâu đài Racine. Lần này vì Giang Nguyên lão đã rời khỏi lâu đài Racine đến Luân Đôn gây áp lực cho Tổng giám mục Nathan. Lão lập tức hít một hơi thật sâu gật đầu nói:
- Được, nếu có Chủ tịch nghị viện đại nhân ra mặt, Luân Đôn dĩ nhiên không có vấn đề gì!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!