Vị phụ trách trầm giọng đáp:
Hôm qua Trưởng phòng Giang đã đến phòng luyện đan số 1, đến bây giờ cũng vẫn chưa ra.
- Phòng luyện đan số 1?
Từ Khải Liễu cau mày:
- Đi mời cậu ấy đến đây.
- Vâng.
Vị phụ trách kia vội vàng nói.
Nhìn người phụ trách vội vã bước ra ngoài, Liêu Long Căn mới nghi ngờ hỏi:
- Không phải cậu ấy không có ở trong viện sao? Hôm qua cậu ấy nhờ tôi chuẩn bị một chiếc máy bay tốc độ cao cho cậu ấy.
- Cái gì?
Vốn mọi người còn đang kinh nghi, nhưng lúc này đồng loạt biến sắc, sau đó quay sang nhìn La Thiên Minh, chỉ thấy sắc mặt La Thiên Minh tái nhợt, rồi chậm rãi lắc đầu. Chần chừ một chút, ông quay sang Từ Khải Liễu, hỏi:
- Viện trưởng, chuyện này có liên quan đến Giang Nguyên sao?
Từ Khải Liễu mím chặt môi, chậm rãi gật đầu, nói:
- Căn cứ theo điều tra ở Trọng Ngục, gần đây chỉ có Giang Nguyên đến đó mà thôi, hơn nữa còn tiến vào mỗi phòng của Bá tước Eva. Sau khi ở đó hơn mười phút, cậu ấy đã yêu cầu người phụ trách Trọng Ngục điều chỉnh lại việc cung cấp thức ăn cho Bá tước Eva.
Từ Khải Liễu vừa nói xong, mọi người đều ngạc nhiên. Không ít người nhìn La Thiên Minh sắc mặt đang tái xanh.
Lúc này Chu Thế Dương vỗ bàn đứng dậy nói:
Tôi cũng biết tiểu tử này không nhờ được mà. Nhất định phải điều tra cho kỹ, bất kỳ người nào cũng không được bao che.
Chẳng qua lúc này không có ai phản đối hay đáp lại. Tất cả đều đang chờ Giang Nguyên đến để nói rõ việc này
Nhưng khi người phụ trách kia quay lại, sắc mặt đã tái xanh.
- Y sĩ Giang Nguyên mất tích, hơn nữa Tế Thế Đỉnh cũng không thấy luôn.
Lời vừa nói ra, trong phòng nháy mắt liền yên tĩnh. Sắc mặt La Thiên Minh đã biến thành một màu ảm đạm.
- Tế Thế Đỉnh và Giang Nguyên đã đi đâu rồi? Chẳng lẽ người của phòng luyện đan đều chết hết? Còn có ngoại viện và phòng Giám sát canh phòng nữa, chẳng lẽ mắt mù hết rồi sao?
Từ Khải Liễu rốt cuộc đứng dậy, vỗ bàn quát lớn.
- Nóc phòng luyện đan đã được mở ra. Hắn y sĩ Giang Nguyên đã mang Tế Thế Đỉnh rời đi từ chỗ đó.
Người phụ trách trả lời.
- Nóc phòng luyện đan.
Mọi người nhìn nhau, tất cả đều nhớ đến cái hôm Giang Nguyên đánh Chu Thế Dương, trong lòng liền bừng tỉnh. Đúng rồi, với năng lực quỷ dị của Giang Nguyên, đúng là có thể lặng yên không một tiếng động mang Tế Thế Đỉnh đi mà không kinh động bất cứ một ai.
Từ Khải Liễu hít một hơi thật sâu, lạnh giọng nói:
Bây giờ đến phòng Hậu cần điều tra xem Giang Nguyên rốt cuộc đã mang Tế Thế Đỉnh đi đâu.