- Mặc dù thương the cua y sĩ Giang Nguyen chua lanh, nhung vẫn không nguy hiểm. Chúng ta vì Thiên Y Viện, vì y sĩ Giang Nguyên mà cùng nhau vỗ tay chúc mừng.
Theo đề nghị của Từ Khải Liễu, mọi người rốt rít vỗ tay. Không quản nói như thế nào, đây đúng là chuyện đáng để ăn mừng. Nghị viên quốc hội trưởng lão Huyết tộc, tương đương với thành viên hội Viện ủy Thiên Y Viện. Lại có đến bốn Bá tước bị bắt cùng, làm sao mà không đáng ăn mừng chứ?
Nhìn mọi người vỗ tay, Chu Thế Dương trong lòng không muốn, nhưng vẫn phải vỗ mấy cái.
Trong lúc mọi người đang vỗ tay, đột nhiên cửa phòng họp mở ra, Giang Nguyên chậm rãi bước vào, không khỏi mỉm cười:
- Xin lỗi đã đến trễ, không nghĩ đến không khí lại nao nhiệt như vậy.
- Giang Nguyên, con tỉnh rồi sao? Cảm thấy thế nào?
Thấy tinh thần Giang Nguyên rất tốt, La lão ngạc nhiên vô cùng.
- Vâng, con tỉnh rồi, chẳng qua bây giờ còn hơi mệt thôi.
Giang Nguyên gật đầu nói. Tuy hắn đã ngủ năm sáu tiếng rồi, tinh thần đều đã khôi phục, nhưng chẳng qua thiên phú Sát Quá vẫn còn để lại chút dư âm. Nhưng tổng thể mà nói thì đã khôi phục không tệ.
Thấy tinh thần của Giang Nguyên đã tương đối khá hơn, nụ cười trên mặt Từ Khải Liễu lại càng đậm, gật đầu nói:
- Giang Nguyên, xem ra con khôi phục không tệ. Đây là lần đầu tiên con tham gia hội nghị hội viện ủy, ngồi xuống trước đi đã.
- Vâng, cảm ơn Viện trưởng.
Giang Nguyên cũng không khách sáo, hướng mọi người gật đầu một cái, sau đó ngồi xuống cái ghế chót nhất.
Các vị thành viên nhìn Giang Nguyên, gương mặt cũng hiện lên sự kinh ngạc. Bọn họ đều nhìn thấy tình huống tác chiến thảm thiết của Giang Nguyên. Hơn nữa khi được mang xuống máy bay, bọn họ cũng đều nhìn thấy thương thế của Giang Nguyên không nhẹ.
Vừa mới qua được bao lâu, Giang Nguyên đã sinh long hoạt hổ đến đây? Năng lực tự khỏi cường đại như vậy, chỉ sợ còn mạnh hơn cả đám Huyết tộc.
Sắc mặt của các vị thành viên có chút cổ quái nhưng ngược lại lại nghĩ thông suốt được điều gì đó. Huyết tộc đen không phải là đánh chủ ý lên Giang Nguyên chỉ vì hắn có năng lực tự khỏi cường đại sao?
Sau khi Giang Nguyên ngồi xuống, phát hiện chỉ có mình hắn là thành viên dự thính, còn lại đều là thành viên chính thức của hội Viện ủy.
Nhìn biểu hiện của Giang Nguyên, Từ Khải Liễu biết hắn đang suy nghĩ chuyện gì, liền cười nói:
- Đừng nhìn nữa. Nhiệm kỳ mới của hội Viện ủy còn chưa đến, cho nên trước mắt chỉ có một mình con có tư cách dự thính.
- Dạ, vâng, vâng.
Nghe Từ Khải Liễu nói, Giang Nguyên mỉm cười gật đầu. Thành viên dự thính càng ít càng tốt. Chỉ có một mình hắn, nói rõ địa vị trong viện của hắn càng cao. Chỉ dưới hội viện ủy nhưng lại trên rất nhiều người.
Nhìn nụ cười cao hứng của Giang Nguyên, Chu Thế Dương bên cạnh không nhịn được hừ lạnh một tiếng:
Dự thính thì chỉ co thể là dự thính, không có tư cách biểu quyết.
- Có thể tham gia dự thính đại sự của viện, tôi đã cảm thấy rất vui rồi. Nói đến biểu quyết, a, còn có thầy của tôi. Cho nên Thiên y sư Chu Thế Dương không cần lo lắng Tôi nhiều nhất cũng chỉ đề nghị một cái gì đó, tuyệt đối không thêm loạn cho ngài đâu.
Nghe Chu Thế Dương nói, Giang Nguyên bật cười, một chút mặt mũi cũng không cho.
- Hừ.
Chu Thế Dương biết Giang Nguyên da mặt rất dầy, bây giờ lại được nội viện coi trọng, căn bản không có biện pháp làm gì được hắn. Đấu võ miệng với hắn chỉ tổ mất mặt mình mà thôi, lập tức hừ một tiếng, không để ý đến hắn nữa.
- Được rồi, nếu mọi người đã đến đông đủ, vậy chúng ta chính thức họp.
Từ Khải Liễu lên tiếng ngăn cản hai người tiếp tục tranh cãi, trầm giọng nói:
- Lần này, chúng ta bắt được Hầu tước Robert, bốn vị Bá tước của Huyết tộc. Trong đó có Buffett và Eva là hai Bá tước thế hệ mới của Huyết tộc, rất được trưởng lão quốc hội và các vị Thân vương viễn cổ coi trọng. Đây đều là kiếp mã cực tốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!