Ngài cứ yên tâm, yên tâm ... Tiểu Bảo đã được Giang Nguyên y sĩ cứu, giờ đang trên đường trở về, không sao, không sao ...
- Vậy thì tốt, vậy thì tốt!
La lão y su La Thiên Minh nghe thấy Tieu Bảo không sao mới thở phao một hơi. Đây là đồ tôn của ông, bình thường ông rất thương yêu, ông rất sợ nó xảy ra chuyện gì. Ông càng sợ Tiểu Bảo bị bắt làm điểm yếu uy hiếp Giang Nguyên.
- Lão La ... thằng nhóc Giang Nguyên này thành tinh rồi, hơn nữa còn rất có thực lực, có lẽ không thua gì các tiên sinh Thiên giai cấp 2 ngoại viện, anh không cần lo cho cậu ấy ...
Liêu Long Căn bên cạnh thấy vẻ căng thẳng của La lão y sư không kìm được cười.
La lão y sư La Thiên Minh bị Liêu Long Căn cười thì gương mặt già nua không khỏi đỏ lên. Đúng rồi ... mình đúng là căng thẳng quá đáng. Với năng lực của Giang Nguyên, đánh không lại bỏ chạy có lẽ cũng không vấn đề gì. Hơn nữa giờ tiếp viện cũng đến rồi, có thể xảy ra được vấn đề gì chứ.
Từ Khải Liễu lúc này mặt vô cùng nghiêm túc ngồi ở hàng đầu trong phòng chỉ huy tác chiến, nhìn chằm chằm tình hình trên màn hình, không nói gì. Nhưng mọi người vẫn nhận ra, trong mắt Từ Khải Liễu vẫn mang chút căng thẳng và lo lắng, còn cả chút kích động.
Là viện trưởng Thiên Y viện, bà để ý đến chuyện này hơn các thành viên Hội đồng viện khác rất nhiều. Bắt đầu từ hơn trăm năm trước, Huyết tộc đã được coi là kẻ thù truyền kiếp của Thiên Y viện. Đợt trước Huyết tộc muốn dùng nắp Tề Thế Đỉnh đổi máu tươi nửa người của Giang Nguyên, trong viện không ít người cương quyết phản đối tiến hành giao dịch với Huyết tộc. Chuyện có lợi như vậy mà còn có nhiều người phản đối như vậy đó là vì vấn đề kẻ thù truyền kiếp.
Mà chiến tích lớn nhất của Thiên Y viện mấy chục năm qua là chỉ mới giết được một bá tước. Giờ có tới một Hầu tước cùng bốn Bá tước và một nhóm đông Tử tước đưa tới tận cửa. Nếu Từ Khải Liễu không thể giữ được đám quỷ hút máu đáng chết này lại thì đúng là không có mặt mũi nào để gặp các vị tiên liệt của Thiên Y viện.
Trong phòng chỉ huy tác chiến lập tức yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều lắng lặng nhìn màn hình lớn, nghe những tiếng gió khe khẽ thỉnh thoảng mang theo vài âm thanh truyền tới. Đây là âm thanh truyền đến từ máy truyền tin trên người Giang Nguyên.
Giang Nguyên men theo mùi hương nhàn nhạt kia, nhanh chóng lao về phía trước. Sau gần mười phút dùng hết tốc độ truy tìm thì đã thoáng thấy vài bóng người phía trước.
Nơi này đã là ngoại ô Kim Lăng, đã không còn quá nhiều kiến trúc nữa, chỉ có vài ngọn đồi thấp thấp cùng với con đường quốc lộ đi xuyên qua chúng để đi tới mấy tỉnh huyện lân cận. Giang Nguyên nhìn thấy những bóng người phía trước cách con đường này không xa liền hiểu rõ, con đường này chính là cách rút lui duy nhất của đối phương.
Con đường này có thể đi xuyên đến bờ biển, có thể quay trở về thành phố, có thể nhanh chóng đi đến những con đường cao tốc nối với thành phố khác, thậm chí có thể nhanh chóng đến Phổ Giang, muốn đi xuôi dòng hay đi ngược dòng lên cũng tương đối đơn giản ...
Chỉ cần chúng có thể lặng lẽ tiến đến những con đường này thì chúng sẽ có đủ các cách để tránh bị Thiên Y viện chặn lại ...
Cho nên lúc này trong lòng Giang Nguyên cười nhạt. Đáng tiếc, mình đã đuổi kịp rồi. Đám Huyết tộc đáng chết này muốn chạy thoát trên địa bàn Kim Lăng à.
Giang Nguyên khẽ hít một cái rồi nhẹ nhàng rút đao cầm trên tay, nhìn thanh trường đao của Thiên Y viện trong tay, hơi bất đắc dĩ lắc đầu một cái. Con đao này tuy không tệ nhưng vẫn không thuận tay bằng đoản đao mình lấy của Bá tước Fini, có điều cảm giác tay cũng không tệ lắm, cứ dùng tạm cái đã.
Trước mắt lập tức biến thành một mảng đen trắng, sau khi hắn tiến vào trạng thái Trống rỗng, hàng loạt thông báo nhanh chóng vang lên ...
Dưới chân bắn lên, cả người giống như ảo ảnh lao vào trong đám người kia, đao nâng lên rơi xuống ...
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!