Lúc này, Tuyên Tử Nguyệt cũng đã gọi thức ăn xong, thấy có không ít người nhìn mình bằng ánh mắt quái lạ, còn đang nghỉ hoặc, lập tức nhìn thấy một vị lão
giả tràn đầy uy nghiêm, sắc mặt âm trầm nhìn mình.
Tuyên Tử Nguyệt sửng sốt, sau đó liền nhìn huy chương trước mặt lão giả, ánh mắt cả kinh, không biết tại sao vị y sư nhất phẩm này lại nhìn cô như vậy.
Nhưng cô không dám chần chừ, vội vàng sải bước, cung kính nói:
- Xin chào, không biết...
- Cô là...
Nhìn cô gái đeo thẻ bài, không đeo huy chương trước ngực, Trương lão sư nhướng mày, ý thức được cô gái này cũng không phải người trong viện, sắc mặt trầm xuống thêm một phần, hỏi:
- Cô là ai?
-A, ngài là Trương lão...
Đầu óc Tuyên Tử Nguyệt nhanh chóng chuyển động, lập tức nhớ đến những người đã gặp trong Thiên Y Viện thời gian vừa qua, vội vàng cung kính trả lời:
- Xin chào Trương lão sư, tôi là Tuyên Tử Nguyệt, Tuyên gia ở Đông Nam. - Tuyên gia Đông Nam? Tuyên Tử Nguyệt?
Trương lão hơi sửng sốt, ánh mắt lóe lên sự kinh ngạc, sắc mặt nhanh chóng ôn hòa xuống, nhìn Tuyên Tử Nguyệt, nói:
- Thì ra cô là bạn gái của tên tiểu tử Giang Nguyên? - Vâng, đúng ạ, đúng ạ.
Nhìn biểu hiện ôn hòa trở lại của vị lão giả, Tuyên Tử Nguyệt cũng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng gật đầu.
- Thế... Trương lão sư nhìn Ngả Ny sau lưng, hỏi: - Kia là?
- Đây là bạn của Giang Nguyên, bởi vì có một số chuyện nên tạm thời cô ấy ở lại trong Thiên Y Viện một thời gian.
Thấy sắc mặt của Trương lão không còn giận dữ như trước, bắt đầu mỉm cười, Tuyên Tử Nguyệt cũng trấn định hơn.
- Bạn của Giang Nguyên? Tên tiểu tử này đúng là ẩu tả, tại sao lại mang người ngoại quốc vào đây?
Trương lão cau mày nhìn Ngả Ny, sau đó cũng không nói gì nữa, chẳng qua gật đầu với Tuyên Tử Nguyệt một cái, nói:
- Bổn viện không cho phép người ngoại quốc vào đây. Nhưng nếu là bạn của Giang Nguyên, cô hãy trông chừng cho thật kỹ, đừng để cô ta chạy loạn khắp nơi,
tránh đến những nơi không cần đến, biết chưa?
- Vâng, Trương lão yên tâm. Cháu chỉ mang cô ấy đi đi dạo gần đây thôi, sẽ không tùy tiện đến những chỗ khác.
Thấy Trương lão cũng không định truy cứu nữa, Tuyên Tử Nguyệt cũng thở phào một hơi. Dẫu sao người trước mặt cũng là y sư nhất phẩm, thành viên hội Viện ủy Thiên Y Viện. Nếu để cho ông mất hứng, Giang Nguyên cũng sẽ gặp phiền phức.
- Được rồi, đi ăn cơm đi. Người tới là khách, giúp Giang Nguyên chiêu đãi cho tốt. Đừng làm mất mặt Thiên Y Viện ta.
Trương lão bỏ lại một câu, sau đó bước vào bên trong.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!