Trên đường đi đến phòng chăm sóc đặc biệt, Trương Hoàn giới thiệu sơ lược về tình hình của lãnh đạo cũ, Lâm Phi Vũ khế gật đầu.
Anh chỉ đang giúp đỡ Trương Hoàn, về phần đối phương là ai, bị bệnh gì, Lâm Phi Vũ cũng không muốn hỏi đến.
Đi theo Trương Hoàn đến bên ngoài phòng chăm sóc đặc biệt, Trương Hoàn đi tới trước mặt một người đàn ông trung niên nói: "Trưởng phòng Liêu, tôi mời sư thúc tôi tới giúp lãnh đạo khám bệnh.”
Liêu Khải nghe xong vui vẻ nói: "Vậy làm phiền bí thư Trương rồi.”
Cha của Trương Hoàn là bác sĩ trung y, chuyện này đương nhiên Liêu Khải biết, sư thúc được Trương Hoàn gọi tới chắc chắn có y thuật cao hơn Trương Hoành Bác, cho nên Liêu Khải nghe xong có hơi vui mừng.
Bất kể là tốt hay xấu thì Trương Hoàn cũng có ý tốt, Liêu Khải nghe xong nhìn xung quanh một vòng nhưng cũng không thấy bác sĩ già ở đâu.
“Không phiền, vậy tôi đi gọi sư thúc tới” Trương Hoàn khách sáo nói.
“Đi đi” Liêu Khải phất phất tay với Trương Hoàn.
Trương Hoàn nghe xong chạy đến bên cạnh Lâm Phi Vũ nói: "Sư thúc, đã nói rồi, theo tôi qua đó đi.”
Lâm Phi Vũ gật đầu, đi theo Trương Hoàn về phía Liêu Khải.
Khi Trương Hoàn đến gần, Liêu Khải lên tiếng hỏi: "Bí thư Trương, sư thúc của ông đâu?”
Liêu Khải chỉ thấy Trương Hoàn dẫn theo một nam một nữ còn rất trẻ, không kém con cái nhà mình bao nhiêu, ông ta đương nhiên sẽ không cho rằng Lâm Phi Vũ chính là sư thúc của Trương Hoàn.
Trương Hoàn nghe xong sửng sốt, mỉm cười giới thiệu: "Trưởng phòng Liêu, đây là sư thúc Lâm Phi Vũ của tôi, y thuật của cậu ấy còn giỏi hơn cha tôi nhiều.”
Trưởng phòng Liêu nhìn Trương Hoàn giới thiệu một người trẻ tuổi, nhất thời cảm thấy không vui, đây quả thực là trò đùa, coi cha ông ta như chuột bạch để luyện tập sao?
Sau đó ông ta không vui khoát tay, nói: "Bí thư Trương, ý tốt của ông tôi xin nhận, nhưng cha tôi không phải là người mà ai cũng có thể gặp được.”
Hàm ý trong lời nói của Liêu Khải rất rõ ràng, Lâm Phi Vũ không có tư cách khám bệnh cho cha ông ta.
Bởi vì ngại Trương Hoàn cũng là bí thư của Liễu Thành nên ông ta mới không trở mặt.
Ông ta gọi một thanh niên đến và nói anh có thể chữa bệnh cho cha mình? Việc mà tất cả các chuyên gia lớn đều không dám làm, thế mà ông ta nói một người trẻ tuổi như vậy có thể làm được sao?