Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Đại Con Rể - Lăng Thành

Đúng lúc này, tên giả dạng Lăng Vô Song thanh hạ giọng, nói với Âu Dương Chấn Nam: "Ngài trưởng tộc Âu Dương, thật ra tôi đang muốn nhờ ngài chuyện này. Thật sự chuyện này đối với ngài mà nói, rất đơn giản. Tôi có một người bạn, tên là Dịch Hiểu Thiên. Nghe nói là thanh mai trúc mã với con gái lớn của ông, Âu Dương Gia Linh. Không biết Ngài trưởng tộc Âu Dương có thể cho Lăng Vô Song tôi một ân huệ không. Ngài có thể gả con gái Gia Linh cho Dịch Hiểu Thiên không?"

Giang Hạ Yến đứng ở một bên âm thầm kinh hãi. Không ngờ thằng nhóc Hiểu Thiên lại còn quen biết tông chủ Lăng Vô Song sao?

Nhưng mà Lăng Thành ngồi ở một bên lại cau mày.

Chết tiệt, nhắc tới tên Dịch Hiểu Thiên này, Lăng Thành liền thấy tức giận.

Lần trước Âu Dương Gia Linh lừa Lăng Thành đến rừng hoa đào. Dịch Hiểu Thiên đột nhiên lao tới, đẩy luôn Lăng Thành vào sâu trong rừng hoa đào. Lúc ấy nếu không phải Lăng Thành có vận khí tốt, phát hiện Bạch Khởi thần trận, có khi anh đã bị vây chết ở bên trong

Vậy là tên giả mạo này còn muốn thay Dịch Hiểu Thiên cầu hôn Âu Dương Gia Linh sao?

Lăng Thành nhìn xung quanh toàn trường, không thấy Dịch Hiểu Thiên ở đâu hết. Chết tiệt, tên giả mạo Lăng Thành không phải Nhưng Dịch Hiểu Thiên đó chứ?

Lần này, ở tiệc sinh nhật của Âu Dương Mỹ Anh, Ngô Nhiệm cũng đến đây. Dịch Hiểu Thiên là đồ đệ xuất sắc nhất của Ngô Nhiệm, bình thường đều đi theo phía sau cô ta. Nhưng hôm nay, Ngô Nhiệm mang theo mấy đồ đệ lại không có Dịch Hiểu Thiên.

"Chấn Nam." Đúng lúc này, Giang Hạ Yến nhịn không được mở miệng: "Nếu Lăng tông chủ cũng chịu ra mặt thay Dịch Hiểu Thiên cầu hôn, chúng ta đáp ứng đi."

"Chuyện này..." Âu Dương Chấn Nam có chút khó xử. Ở trong lòng ông ta, đối tượng kết hôn lý tưởng của Âu Dương Gia Linh chính là con trai nuôi của ông ta, Lăng Thành.

Nhưng hôm nay Lăng Vô Song đều mở miệng… Âu Dương Chấn Nam cũng thấy mình khó có thể từ chối.

Nghĩ vậy, Âu Dương Chấn Nam định đáp ứng.

Kết quả ngay tại giờ khắc này, một tiếng thở dài đột nhiên truyền đến.

"Ai chà."

Theo nơi phát ra tiếng thở dài nhìn lại, mọi người thấy Lăng Thành liên tục lắc đầu, trên mặt có vài phần bất đắc dĩ: "Bố nuôi, Lăng Vô Song này căn bản là giả, con đã nói mấy lần rồi. Bố đừng để mình bị lừa."

Lăng Thành đã nhìn ra, tên giả mạo này nhất định là Dịch Hiểu Thiên. Thằng ranh này giả trang Tông chủ phái Phái Thiên Môn, sau đó tự cầu hôn cho mình. Chiêu này quả thật là khá thông minh.

"Lăng Thành, đừng có nói bậy nữa." Giang Hạ Yến nhịn không được nói một câu.

Lăng Thành đã muốn bất đắc dĩ, đứng lên nói: "Dì Yến, con không nói bậy. Con rất thân thiết với Lăng Vô Song, có thể nói là như thể chân với tay. Con có thể thề độc, Lăng Vô Song này chắc chắn là giả, dì nên tin con đi."

Lăng Thành nói dứt lời, một mảnh cười vang.

Âu Dương Gia Linh đều nhanh cười ra nước mắt: "Lăng Thành, anh không biết soi gương là gì à? Không thì tìm vũng nước bẩn nào mà nhìn xem. Anh cũng xứng quen biết với ngài Lăng Vô Song sao?"

Tên Lăng Vô Song giả cũng lắc lắc đầu, nói: "Ngài trưởng tộc Âu Dương, cậu con nuôi này của ông, tôi nghe thấy nó nói chuyện liền phiền. Ông dạy dỗ nó chưa tốt rồi.”

"Tộc trưởng, người... người của phái Thiên Môn đến."

Đột nhiên, giọng nói hốt hoảng của một người giúp việc vang lên.

Người này vừa nói xong liền đã có một trận tiếng bước chân chỉnh tề chậm rãi truyền đến.

Tất cả mọi người hướng cửa nhìn lại, trong chốc lát, toàn trường yên tĩnh.

Chỉ thấy một cây cờ lớn xuất hiện, làm tất cả mọi người phải chú ý. Ngay sau đó, hơn một ngàn người chậm rãi tiến vào. Những người này đều mặc bộ quần áo thời đường cách tân màu đen, dáng vẻ nghiêm nghị.

Đi đầu đúng là những cao thủ của phái Thiên Môn, ông Hanh, ông Cáp, tứ đại chiến thần, cùng với mười đại thiên vương.

Cái gì?

Thấy một màn này, tất cả mọi người đều ngơ ngẩn. Tất cả cao thủ của phái Thiên Môn đều đến đây ư?

Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người đều tụ tập ở trên người Lăng Vô Song giả.

Hôm nay tông chủ phái Thiên Môn tới tham gia sinh nhật nhị tiểu thư, thủ hạ, tinh anh cũng đều đến cùng. Quả thật là quá sức hoành tráng.

Mà giờ này khắc này, Lăng Vô Song giả bị dọa đến cả người phát run. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ đến, cao thủ của phái Thiên Môn lại trình diện toàn bộ. Xong rồi, hắn nhất định sẽ bị lộ tẩy.

Âu Dương Mỹ Anh thấy nhiều cao thủ phái Thiên Môn như vậy, hưng phấn hoa chân múa tay, vui sướng nói không nên lời. Ánh mắt Âu Dương Mỹ Anh tràn ngập sự hâm mộ, mở miệng thì thào tự nói: "Quả là có khí phái."

Vừa nói, Mỹ Anh vừa nhìn Lăng Vô Song giả, trong mắt lóe ra vài tia sáng kỳ dị.

Âu Dương Mỹ Anh cùng mọi người giống nhau, đến bây giờ vẫn còn tưởng rằng Lăng Vô Song này là thật

Rốt cuộc, ông Hanh, ông Cáp, tứ đại chiến thần, cùng với mười đại thiên vương, vững vàng đứng ở trước mặt “Lăng Vô Song” giả này.

Cả bữa tiệc sinh nhật yên tĩnh không một tiếng động.

Tất cả mọi người ở đây đều cho rằng nhất định những cao thủ phái Thiên Môn này sẽ chào hỏi “Lăng Vô Song”.

Nhưng mà ai cũng không ngờ, Đoạn Sơn ánh mắt như điện, lạnh lùng nhìn “Lăng Vô Song”, lớn tiếng mắng mỏ: "Ngươi là ai? Dám giả mạo tông chủ phái Thiên Môn."

“Bốp.”

Nói xong, Đoạn Sơn tiến lên rất nhanh, hung hăng tát mạnh vào mặt “Lăng Vô Song”.

Tiếng kêu chát chúa vang lên, mặt nạ hoàng kim của “Lăng Vô Song” giả liền đánh rơi trên mặt đất. Mà cả người hắn cũng bay thẳng ra ngoài. Ước chừng bay tận mười mấy mét mới ngã xuống giữa sân yến hội.

Cái gì?

Lăng Vô Song này thật sự là giả sao?

Chỉ một thoáng, toàn trường liền vang lên những tiếng kêu ngỡ ngàng.

Cùng lúc đó, nhìn đến mặt “Lăng Vô Song” giả này, tất cả người của gia tộc Âu Dương cũng đều ngây dại.

Dịch Hiểu Thiên?

"Hiểu Thiên, cháu... cháu..." Mặt Âu Dương Chấn Nam biến sắc, rất là phẫn nộ. Ông ta trừng mắt nhìn Dịch Hiểu Thiên, trách mắng: "Được lắm. Quả là to gan lớn mật."

Giả trang Lăng Vô Song còn chưa tính. Còn dám dùng chiêu cáo mượn oai hùm, yêu cầu Âu Dương Chấn Nam gả Âu Dương Gia Linh cho hắn.

Sắc mặt Dịch Hiểu Thiên trắng bệch, cả người run rẩy không ngừng. Anh ta ngồi phịch ở nơi đó, hoàn toàn bị dọa choáng váng.

Âu Dương Gia Linh đứng ở một bên, mặt mũi cũng vô cùng lo lắng.

Lại nói tiếp, chuyện giả mạo Lăng Vô Song này là do Âu Dương Gia Linh và Dịch Hiểu Thiên cùng thông đồng với nhau.

Mấy ngày hôm trước, gia tộc Âu Dương vẫn gửi lời mời đến Lăng Vô Song, nhưng mãi vẫn không có hồi âm. Gia Linh biết, Lăng Vô Song sẽ không có khả năng đáp ứng chuyện này. Nên Âu Dương Gia Linh liền nảy ra một ý tưởng, bảo Dịch Hiểu Thiên giả mạo Tông chủ phái Thiên Môn.

Như vậy sẽ giúp cho Âu Dương Mỹ Anh được hoàn thành nguyện vọng ngày sinh nhật.

Mặt khác, còn có thể lợi dụng thân phận Tông chủ phái Thiên Môn để yêu cầu bố chấp nhận cuộc hôn nhân giữa Âu Dương Gia Linh và Dịch Hiểu Thiên.

Có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.

Nhưng Âu Dương Gia Linh trăm triệu không nghĩ tới, người của phái Thiên Môn thật sự đến đây.

Ngay trong nháy mắt này, đột nhiên hơn một ngàn đệ tử chỉ phái Thiên Môn đều đi đến trước mặt Lăng Thành. Ngay sau đó, tất cả đồng loạt cúi đầu.

"Anh Thành."

Hơn một ngàn người đồng thanh gọi, khí thế ngút trời.

Ngày hôm qua, khi Lăng Thành phát tin yêu cầu Đoạn Sơn chuẩn bị quà sinh nhật, anh còn dặn dò nhất định không được để lộ thân phận của anh ra. Cho nên những đệ tử phái Thiên Môn khi nhìn thấy Lăng Thành cũng không gọi là tông chủ, mà gọi là anh Thành.

Nhưng chỉ hai từ “anh Thành” này cũng đủ để làm cho tất cả mọi người sửng sốt.

Không phải họ đều nghe nhầm rồi đó chứ?

Tứ đại chiến thần của phái Thiên Môn mà lại phải gọi Lăng Thành bằng hai tiếng anh Thành sao?

Chỉ một thoáng, tất cả mọi người đều há hốc mồm.

Nhất là ba mẹ con Giang Hạ Yến, Âu Dương Gia Linh, Âu Dương Mỹ Anh. Lúc này trên mặt ba người đều tràn ngập sự kinh ngạc.

Nhưng mà Lăng Thành lại thản nhiên gật đầu, hướng về phía Đoạn Sơn nói: "Tốt lắm, mọi người đều đã đến đông đủ rồi. Hôm nay là sinh nhật em gái nuôi của tôi, mọi người nên uống nhiều một chút.”

Nói đến đây, Lăng Thành liền liếc về phía Dịch Hiểu Thiên.

"Thằng nhãi này dám giả mạo Tông chủ phái Thiên Môn, mọi người đi xử trí đi." Lăng Thành lạnh lùng nói.

"Rõ, anh Thành." Đoạn Sơn cung kính đáp ứng, Ngay sau đó, Đoạn Sơn quay đầu, lạnh lùng nhìn Dịch Hiểu Thiên. Sau đó Đoạn Sơn tiến lên, không hề khoan nhượng mà giơ chân đá vào mặt Dịch Hiểu Thiên.

"Bốp."

Một đá này Đoạn Sơn dùng toàn lực, cũng đá thẳng vào giữa mặt Dịch Hiểu Thiên. Lúc ấy, Dịch Hiểu Thiên chỉ kịp kêu lên một tiếng thảm thiết, sau đó mặt liền chảy be bét máu.

"Tông chủ phái Thiên Môn mà ngươi cũng dám giả mạo sao?" Giọng Đoạn Sơn vô cùng lạnh lẽo, sát khí nổi lên.

“Xoẹt.”

Ngắn ngủn trong nháy mắt, gần một ngàn đệ tử phái Thiên Môn cũng đều rút đao ra khỏi vỏ.

Tình cảnh này làm cho mọi người đều thấy lạnh gáy.

Dịch Hiểu Thiên sợ đến mức choáng váng. Mồ hôi lạnh theo máu tươi chảy đầy mặt. Dịch Hiểu Thiên vội vàng quỳ gối trước mặt Đoạn Sơn, mở miệng cầu xin: "Anh… Anh Sơn… Anh đại nhân đại lượng. Xin hãy tha cho tôi một lần…”

"Chát."

Dịch Hiểu Thiên nói còn chưa dứt lời, Đoạn Sơn lại đá một đá nữa vào mặt hắn.

"A." Dịch Hiểu Thiên kêu lên thảm thiết, mũi cũng đã gãy.

Nhưng mà Đoạn Sơn nào có ý dừng lại. Đoạn Sơn lại tiếp tục giơ chân, đá thẳng vào mặt Dịch Hiểu Thiên.

"Bốp. Bốp. Bốp."

Những cú đá càng ngày càng mạnh, cũng càng ngày càng hiểm.

Mọi người nhìn thấy cảnh này đều hết hồn.

Trong nháy mắt, Dịch Hiểu Thiên đã muốn hoàn toàn thay đổi.

Rốt cuộc, Đoạn Sơn ngừng lại, trường đao đặt tại trên cổ Dịch Hiểu Thiên, giọng nói âm lãnh vô cùng: " Tôn nghiêm của phái Thiên Môn không phải là thứ để khinh nhờn. Ngươi dám giả trang tông chủ của chúng ta, sao ta có thể tha cho ngươi?"

"Tôn nghiêm của phái Thiên Môn không phải là thứ để khinh nhờn."

"Giết hắn."

Những tiếng hò hét rung trời của đệ tử phái Thiên Môn làm cho cả người Dịch Hiểu Thiên phát run. Dịch Hiểu Thiên không ngừng dập đầu, nói: "Các vị anh hùng phái Thiên Môn. Xin mọi người hãy tha cho tôi một lần. Từ nay về sau tôi sẽ không dám làm thế nữa…"

"Không dám? Muộn rồi." Đoạn Sơn lạnh lùng mở miệng. Trường đao trong tay Đoạn Sơn giơ lên cao, lập tức hướng thằng về phía Dịch Hiểu Thiên.

"Xin hãy dừng tay." Thấy chiếc đao sắp hạ xuống, Âu Dương Gia Linh vô cùng hoảng loạn, lập tức chạy tới: "Ngài Đoạn Sơn, xin ngài hạ thủ lưu tình, về sau anh ta thật sự không dám làm thế nữa đâu."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!