Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Đại Con Rể - Lăng Thành

Giang Hạ Yến đi đến bên mép giường, ngồi thẳng xuống. Nhìn Lăng Thành từ trên xuống dưới, nhẹ nhàng mở miệng nói: "Thành, lúc con mới từ rừng hoa đào ra, cảm giác rất yếu ớt, bây giờ thế nào rồi?" 

Nghe nói như vậy, Lăng Thành sửng sốt một chút. 

Giang Hạ Yến đích thân đến thân, chỉ để hỏi thăm tình hình sức khỏe của anh thôi sao? 

Nhưng thế thì sao phải khóa trái cửa chứ? Nghĩ một hồi, Lăng Thành cười: "Ăn no bụng, bây giờ cảm thấy tốt hơn nhiều." 

Giang Hạ Yến gật đầu một cái, cười khanh khách nói: "Vậy thì tốt."

Nói xong lời này, trong phòng lại hoàn toàn yên tĩnh. Giang Hạ Yến vẫn chỉ cười, nhìn Lăng Thành mà cười.

Ơ kìa?

Lăng Thành cảm thấy cả người ngứa ngáy không tự nhiên nữa, ngượng ngùng cười nói: "Dì Giang, tối nay dì tới tìm tôi có chuyện gì không?"

Giang Hạ Yến cắn chặt môi. Thật ra thì tối ngày hôm nay bà ta tới chính là vì con gái lớn Gia Linh của mình. Gia Linh lừa anh đến rừng đào. Nếu như Lăng Thành nói ra chuyện này thì con bé kia không xong rồi. Nhất định sẽ bị bố nó đánh chết. Cho nên bất luận thế nào, bà cũng không thể để Lăng Thành nói ra chuyện này được.

Nghĩ đến đây, Giang Hạ Yến cắn môi một cái, đi sang một bên, bưng một tách trà đến chỗ Lăng Thành.

"Thành, uống trà đi." Giang Hạ Yến nhẹ giọng nói.

A? Cái này...

Lăng Thành không biết làm thế nào, ngơ ngơ ngác ngác nhìn bà ta: "Dì Giang, dì đưa trà cho tôi, cái này tôi không đỡ được đâu. Dì có chuyện gì thì mau nói đi."

Lúc này anh cách Giang Hạ Yến cũng chỉ có một bước mà thôi. Anh có thể ngửi thấy hương thơm lúc có lúc không trên người bà ta. 

Giang Hạ Yến cúi đầu, nhẹ giọng nói: "Lăng Thành, dì Giang muốn cầu xin con một chuyện."

"Chuyện gì thế?" Lăng Thành vội vàng hỏi.

Chỉ thấy Giang Hạ Yến trầm mặc rất lâu, mãi mới mở miệng: "Chính là chuyện Gia Linh lừa con vào rừng hoa đào. Chuyện này nếu như được, dì mong con không nói cho cha nuôi của con nghe có được không?" 

Hóa ra là chuyện này!

Lăng Thành tay siết thành nắm đấm. Mẹ nó, nhớ đến chuyện này là lại tức điên lên! 

"Không được." Lăng Thành không hề nghĩ ngợi, nói chắc như đinh đóng cột.

"Con!" Giang Hạ Yến giậm chân một cái đầy phẫn nộ. Trên khuôn mặt xinh đẹp nhất thời đổ mồ hôi. Lại thấp giọng nói: Lăng Thành, coi như là dì cầu xin con được không?" 

...

Thành phố Đại Phong, nhà họ Lăng.

Sau khi Diệu Huyền sư thái huyết tẩy cung Diên Thành, còn bắt cả nhà Tôn Đại Quân đến nơi này.

Lúc này, Tôn Đại Quân, Tôn lão gia tử, Lê Lan bị trói trên cái cọc gỗ trong sân. Ba người đầy vết máu trên người, khí tức yếu ớt sắp không xong rồi. 

Chung quanh có mấy tên đệ tử phái Nga Mi ánh mắt đều dán lến ba người nọ. Không hề có thương cảm, chỉ có lạnh lùng nhàn nhạt.

Lúc này, đệ tử của Diệu Huyền sư thái là Huyền Tĩnh, trong tay cầm roi dài đi đến bên cạnh Tôn Đại Quân, lạnh lùng nói: "Nói mau, ngươi cùng Trường Sinh Điện rốt cuộc có quan hệ gì?! Tại sao Lăng Thành lại thả Kim Sư pháp vương?!"

Mấy ngày nay, phái Nga Mi dùng đủ mọi loại biện pháp nhưng không thể cạy ra được gì từ miệng của Tôn Đại Quân. Tôn Đại Quân nhất định nói anh ta không có quan hệ gì với Trường Sinh Điện hết.

Ngay mới vừa rồi, Diệu Huyền sư thái có chuyện phải đi, trước khi đi giao phó lại cho đệ tử của mình nhất định phải thẩm vấn Tôn Đại Quân thật rõ ràng. 

Tôn Đại Quân cười lạnh một tiếng, phun một búng máu xuống đất, mặt không sợ hãi: "Tôi đã nói rất nhiều lần rồi. Tôi cùng Thành không có quan hệ gì với Trường Sinh Điện hết, con mẹ mày nghe không hiểu tiếng người à?! Phái Nga Mi các người cũng coi như là danh môn chính phái. Thế mà tình huống chưa rõ thế nào đã ra tay bắt người. Bây giờ còn dám hành hình chúng ta. Không sợ tin này mà truyền ra ngoài sẽ bị giang hồ đồng đạo cười cho thối mặt hay sao?"

Chát!

Nói xong câu này, Huyền Tĩnh đột ngột giơ tay, roi dài kêu vụt vụt quất vào trên người Tôn Đại Quân! Chỉ một thoáng đã lại trầy da sứt thịt! Trên người chi chít dấu roi! 

Tôn Đại Quân mồ hôi đầy người, cắn răng không kêu la một tiếng! 

Cơn đau thì không phải vấn đề, chủ yếu là trong lòng anh ta bực bội! Anh ta là Tôn Đại Quân tung hoành ngang dọc thành phố Đại Phong, từ khi nào lại bị người khác làm nhục thế này? Nhìn mấy người phụ nữ ở phái Nga Mi, anh ta càng giận đến mức nghiến răng trèo trẹo!

"Ngươi còn dám cãi? Ngươi cùng Lăng Thành tất có cấu kết với Trường Sinh Điện!" Lúc này, trên khuôn mặt thanh tú của Huyền Tĩnh lộ ra một tia âm lãnh.

Câu nói vừa dứt, roi dài lại một lần nữa nhấc lên!

"Chát"!

Lại là một roi đánh xuống! Roi này so với trước đó còn ác hơn!

Đánh xong lần này, Huyền Tĩnh còn cảm thấy không đã ghiền. Cô ta không ngừng nhấc tay lên, chỉ thấy cây roi kia chốc chốc lại vụt vào trước ngực Tôn Đại Quân!

"Chát! Chát! Chát!"

Thanh âm chói tai kia, vang vọng trong viện nhà họ Lăng!

Cũng không biết đánh biết bao nhiêu lần, Tôn Đại Quân đầu đầy mồ hôi, lại không kiềm chế được lớn tiếng quát mắng: "Mẹ nhà mày lũ chết tiệt! Đám hung thần các người tốt nhất là đánh chết ông đây! Bằng không để ông đây thoát ra được, các người sẽ sống không yên với ông!"

"Ngươi còn dám mạnh miệng?!" Huyển Tĩnh cau mày, lạnh lùng mở miệng: "Được, ngươi cứng rắn lì đòn đúng không? Vậy đánh vợ ngươi, đánh ông nội ngươi xem ngươi có còn cứng rắn mắng càn không!"

Dứt lời, Huyền Tĩnh một lần nữa nâng roi lên, trực tiếp đánh vào bả vai Lê Lan!

"A!"

Lê Lan đau đớn kêu to. Chỉ cảm thấy đau đến xé da xé thịt, cơn đau truyền khắp toàn thân!

Lần này, Tôn Đại Quân hoàn toàn mất khống chế, anh ta vô cùng kích động, không ngừng vùng vẫy, nhưng lúc này đã bị trói gô lại rồi, căn bản không thể động đậy! 

Trên mặt Huyền Tĩnh nụ cười càng ngày càng sâu: "Tôn Đại Quân, ngươi nói xem đánh vào ông nội ngươi có phải ngươi rất khó chịu?" 

Nói xong, cô ta lại giơ tay lên nhắm ngay vào Tôn lão gia tử! 

"Không!" Tôn Đại Quân kêu lớn, giọng khàn khàn. Anh ta trơ mắt nhìn một roi này đánh xuống nhưng không thể làm được gì!

"Dừng tay!"

Cũng chính ngay tại lúc này, một tiếng xé gió vang lên. Ngay sau đó, đã thấy một cây chủy thủ bay từ đằng xa tới, đánh vào roi của Huyền Tĩnh!

Vụt.

Một khắc sau, cây roi dài trong tay Huyền Tĩnh bị cắt đứt!

"Canh!" 

Chủy thủ cắt đứt roi, cắm vào trên tường!

"Ai dám can dự vào việc của phái Nga Mi?! Cút ra đây!" Huyền Tĩnh quát to một tiếng.

Giờ khắc này, chỉ nghe một loạt những tiếng bước chân truyền vào từ ngoài cửa!

"Rầm!" cừa nhà họ Lăng bị một cước đá văng! Tất cả đệ tử phái Nga Mi vội vã nhìn ra cửa. Nhìn một cái, tất cả đều ngây ngẩn!

Ước chừng phải hơn ngàn người lũ lượt kéo vào! Nhưng người này mặc áo màu đen!

Cầm đầu có bốn người, chính là Đoạn Sơn, Đoạn Hữu, Đoạn Thủy, Đoạn Tình! 

Bọn họ theo lệnh của Lăng Thành cứu Tôn Đại Quân. Biết được Tôn Đại Quân bị nhốt ở đây, bốn người bọn họ liền dẫn theo người đến. 

Lúc này trong tay Đoạn Sơn mang theo một lá cờ cao mấy thước, tung bay trong gió!

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!