Chương 937
Hứa Tĩnh Chi nhấn mạnh: “Không sai, hơn nữa lần này dường như hắn nhận được sự trợ giúp của một thế lực mạnh mẽ nào đó, không những binh lực sung túc, mà sức chiến đấu còn tăng vọt, thế tiến công tương đối mãnh liệt!”
“Ba mươi nước Tây cảnh, chỉ sợ không có sức lực ngăn cản gót sắt của thủ hạ hắn!”
Nghe vậy, Lý Quân Thiên cuối cùng cũng lộ ra vẻ mặt kiêng dè.
Bạch Ngọc Sát Thần, tên thật là Vũ Lăng Trần, đến từ Lang Gia Quốc, lớn nhất trong ba mươi nước Tây cảnh.
Hắn vốn là một hạng người vô danh, bị người ta đưa vào trong cung làm thái giám.
Trời xui đất khiến, hắn lại tránh được tịnh thân, bảo toàn thân nam nhi trà trộn vào trong cung.
Mà dưới cơ hội ngẫu nhiên, cấu hợp với hoàng hậu lúc đó.
Nhưng cuối cùng giấy không gói được lửa, chuyện của hắn và hoàng hậu vẫn bị quốc vương Lang Gia Quốc phát hiện.
Dưới cơn nóng giận, Quốc vương Lang Gia Quốc sai người chặt đứt mạng của hắn.
Hơn nữa còn ném hắn vào trong hang Vạn Xà, ý để cho vạn con rắn độc cắn chết hắn.
Không ngờ sau khi mệnh căn của Vũ Lăng Trần bị đứt, ngược lại kích hoạt “Vô Căn Huyền Thể” cường đại, trong một đêm thực lực bạo tăng, thành công chạy ra khỏi Vạn Xà Quật.
Sau mười năm ngắn ngủi, Vũ Lăng Trần tu luyện ra Đế Cảnh tu vi, thành công liên hợp mười nước Tây Hoang, trở thành tổng nguyên soái mười nước liên quân.
Hắn không chỉ chiến đấu vô cùng dũng mãnh, mà còn túc trí đa mưu, tính tình tàn bạo hung ác.
Trong trận chiến năm năm trước, hãm hại tổng cộng hai trăm vạn người của ba mươi nước Tây cảnh.
Mặc dù bị đánh lui, nhưng hắn vẫn gây chấn động ba mươi nước ở Tây cảnh, được mệnh danh là “Bạch Ngọc Sát Thần.”
Ý là nhân như Bạch Ngọc, tâm như Sát Thần.
Đủ để thấy được người này là một nhân vật vô cùng cường đại, khó chơi.
Lý Quân Thiên không ngờ, năm năm trước Vũ Lăng Thần thất bại một lần, vậy mà ngóc đầu trở lại nhanh như vậy, hơn nữa thanh thế còn to lớn.
“Vũ Lăng Trần này thật sự là một kẻ điên!”
“Hắn căm hận quốc vương Lang Gia Quốc đã chặt đứt thân nam nhi của hắn, càng hận hoàng hậu Lang gia đã không chạy khỏi cung với hắn sau khi hắn chạy ra Vạn Xà Quật, phát động trả thù thảm vô nhân đạo như thế với ba mươi nước Tây cảnh!”
Hứa Tĩnh Chi gật đầu nói: “Vì vậy, tình thế đại chiến lần này tương đối nguy hiểm, phàm là thế lực có quan hệ mật thiết với ba mươi nước Tây cảnh thì đều không thể khoanh tay đứng nhìn!”
Lý Quân Thiên hít sâu một hơi, nói: “Đến nay tu vi của Vũ Lăng Trần sâu không lường được, lần này quân lực càng vô cùng lớn mạnh, hắn đến hung hăng như thế, chắc hẳn là có mười phần năm chắc.”
“Nếu muốn bảo vệ ba mươi nước Tây cảnh, chỉ có thể thỉnh Đế phu ra mặt mới ổn thỏa nhất!”
Nói xong, Lý Quân Thiên xoay người hành lễ với Lâm Hiên.
“Đế phu?” Hứa Tĩnh Chi nghe vậy thì nhìn về phía Lâm Hiên, nhất thời hoảng sợ, vội sợ hãi nói: “Đế phu tại thượng, vừa rồi tại hạ nhất thời nóng vội đưa tình báo, lại phớt lờ Đế phu ở ngay bên cạnh!”
Hắn cũng không ngờ, đường đường Đế phu Bắc Huyền Thiên Lâm Hiên đang ở Lý gia.
Lâm Hiên cũng không sao cả, nói: “Không việc gì.”
Hứa Tĩnh Chi thấy khí chất Lâm Hiên phi phàm như thế, thái độ ôn hòa, lập tức bị thuyết phục bởi phong thái vô biên của hắn.
Hắn và Lý Quân Thiên cùng hành lễ, nói:
“Vũ Lăng Trần tác chiến hung ác, ra tay độc ác, hôm nay ba mươi nước Tây cảnh e là không đủ sức lực ngăn cản thiết đề hùng sư của hắn.”
“Hàng tỷ sinh mạng, đang gặp nguy hiểm!”
“Thỉnh Đế phụ hạ mình ra tay, cứu vớt muôn dân ba mươi nước Tây cảnh!”
Sau khi họ nói xong, đám Tuyền Châu nghe có chiến sự lớn như thế, cũng vội vàng chạy đến bên cạnh Lâm Hiên.
Các tiểu nha đầu nhao nhao kéo tay Lâm Hiên.
“Phụ thân, chúng ta đi giúp họ đi, nếu không rất nhiều người sẽ chết!”
Đối mặt với ánh mắt mong chờ của đám Lý Quân Thiên và các tiểu nha đầu, Lâm Hiên không chút do dự mà gật đầu: “Được!”
Hứa Tĩnh Chi nghe vậy thì mừng rỡ, vội vàng nói:
“Đại quân của Vũ Lăng Trần e là sắp công phá phòng tuyến thứ nhất của Tây cảnh, kính xin Đế phu di tôn giá đến phòng tuyến bây giờ!”
Lâm Hiên dửng dưng gật đầu, dẫn theo các tiểu nha đầu, đi theo hắn và Lý Quân Thiên cùng một đám cao thủ Lý Gia tới tiền tuyến Tây cảnh.
Ngoài biên giới phía Tây Trung Thổ Thần Châu, năm mươi vạn dặm.
Nơi này chính là một bình nguyên khổng lồ bao quanh bởi những ngọn núi.
Lúc này dưới bóng đêm u ám, ánh lửa ngút trời, khói thuốc súng cuộn tròn.
Vô số yêu thú khổng lồ nặng nề bay múa trên bầu trời, che đậy trăng trời.
Vô số chiến sĩ đang giao nhau trên bình nguyên.
Tiếng giết người, tiếng kêu thảm thiết như sóng vỗ, chồng chất lên nhau.
Theo vô số huyền quang lóng lánh, tiếng các loại binh khí giao nhau như sấm nổ, toàn bộ chiến trường bình nguyên càng trở nên thảm thiết.
Huyết quang nổ tung khắp nơi, chân tay cụt ném bay, hài cốt cuồn cuộn!
Phóng mắt nhìn lại, khiến người ta không nhịn được mà sinh lòng than thở, cảm thán tình hình chiến đấu bi thảm, mạng người như cỏ rác!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!