Chương 1106
Nham Vương cùng Hoài Vương bị khí thế đáng sợ cùng tốc độ quỷ dị của Đồ Nhạc dọa cho choáng váng, ánh mắt hai người run run mà nhìn về phía phương hướng Đồ Nhạc biến mất.
Nghĩ thầm, liền tướng lãnh của cường đại vực ngoại Yêu tộc như Đồ Nhạc đều ra tay, lần này hẳn là có thể đánh bại Huyền Băng Nữ Đế đi?
Ân?
Cảm nhận được Đồ Nhạc mang theo chí cường sát khí tia chớp tới.
Đông Hoàng Tử U vội thu hồi Bí Tàng Liên Hoa quyết, lấy ra Băng Phượng kiếm quét ngang trước mặt.
Đương!!!!
Lôi Mang kích của Đồ Nhạc hung hăng đánh trúng Băng Phượng kiếm của Đông Hoàng Tử U, chấn đến thân kiếm phượng minh không ngừng, mạnh mẽ kình khí càng là bức cho Đông Hoàng Tử U không thể không triệt thoái phía sau trăm bước.
Trong mắt phượng của Đông Hoàng Tử U nở rộ hàn quang.
Lấy tu vi Cổ Thần cảnh của nàng, trước mắt Bí Tàng Liên Hoa quyết không thể trực tiếp nháy mắt hạ gục vực ngoại Yêu tộc có tu vi Đại Thánh đỉnh phong như Đồ Nhạc.
Cho nên, lúc này đây nàng muốn cùng Đồ Nhạc cứng đối cứng.
So tốc độ, so lực lượng, so xem sát chiêu của ai chí mạng hơn!
Keng!
Một tiếng phượng minh, thần phượng chi hỏa chiếu sáng toàn bộ giáo trường, Đông Hoàng Tử U toàn lực kích hoạt Cửu Chuyển Thần Phượng Thể.
Ở dưới sự song song thêm vào của Tu La Thánh Thể cùng Cửu Chuyển Thần Phượng Thể, một thần một ma cùng tăng phúc, nàng đạp Thiên Ma Bát Bộ, không màng linh khí hao tổn chủ động giết hướng Đồ Nhạc.
“Thiên Ma trảm!”
Phần phật!!!
Băng Phượng kiếm nở rộ ra trăm vạn kinh thiên kiếm quang, lấy khí thế có thể xé rách bầu trời, thổi quét thời không bổ về phía Đồ Nhạc.
Đối mặt một đời kiếm chiêu bá tuyệt như thế, tuy là Đồ Nhạc cũng nhịn không được lộ ra ánh mắt khiếp sợ:
“Tốc độ của kiếm này thật nhanh! Kiếm khí cũng rất mạnh!”
Ánh mắt hắn chợt tắt, cười lạnh một tiếng.
“Nhưng muốn đối phó ta, vẫn là không đủ!”
Hắn toàn lực dùng ra thần thông chạy nhanh, chuẩn bị tránh đi kiếm chiêu cấp bậc diệt thế của Đông Hoàng Tử U, sau đó nhân lúc nàng còn chưa kịp thu tay lại thì phản công.
Đông Hoàng Tử U lạnh lùng nói:
“Ngươi đắc ý quá sớm!”
Hô ~
Một đạo kiếm quang mang theo quang mang xanh thẳm rơi xuống, hóa thành cực hàn băng khí hoành hành khắp mười vạn dặm.
Cũng chỉ trong nháy mắt này, thân thể Đồ Nhạc đã bị băng khí bao trùm, ngưng kết ra một tầng lớp băng hơi mỏng.
“Không tốt!”
Khóe mắt Đồ Nhạc như muốn nứt ra, nhịn không được gào rống một tiếng.
Trong nháy mắt hắn hiểu ra, Đông Hoàng Tử U là muốn dùng băng khí làm chậm tốc độ của mình.
Mà ở trong trận đấu cấp bậc này, cho dù là một phần vạn tức chậm chạp, đều tuyệt đối là trí mạng!
Phanh!!!!
Không đợi Đồ Nhạc làm ra bất luận cái gì phản ứng, Đông Hoàng Tử U đã nhanh nhẹn thúc giục song thần thể bắn ra kiếm quang chí cường xuyên thấu thân thể hắn, đem từ đầu đến chân của hắn nổ tung thành từng mảnh rồi hóa thành bụi phấn.
Trên thành lâu, Nham Vương, Hoài Vương cùng với ngàn vạn đại quân trên giáo trường đều bị dọa sợ ngây người.
“Huyền Băng Nữ Đế thế mà lấy phương thức bậc này khắc chế tốc độ của Đồ tướng quân, năng lực phân tích cùng trí tuệ của nàng thật là nghịch thiên!”
“Chỉ chớp mắt, tất cả cao thủ bên ta liền chết mất, này cũng quá không thể tưởng tượng!”
“Không xong! Tình thế đã trở nên cực kỳ bất lợi đối với chúng ta!”
……
Ngay trong khi vạn chúng đang kinh hô, Đông Hoàng Tử U thu hồi Băng Phượng kiếm, lạnh lùng mà nhìn về phía hai vị vương trên thành lâu.
Sau đó nàng nhấc lên ngọc thủ, thúc giục Thiên Ma Bát Bộ bay đến phía trên thành lâu, một kiếm liền cắt đứt cổ hai vị vương.
Rầm! Rầm!
Sau khi hai cái đầu rơi xuống đất, trên trán Đông Hoàng Tử U cũng có từng viên mồ hôi như trân châu lăn xuống.
Vừa rồi một kiếm đối đầu với Đồ Nhạc kia, đã cơ hồ hao phí hết hơn chín thành chân nguyên của nàng.
Mà lại lần nữa sử dụng Thiên Ma Bát Bộ, cũng là làm thân thể của nàng cảm nhận được mỏi mệt.
Bất quá, đối mặt thiên quân vạn mã trong giáo trường, nàng không có hiển lộ một tia trạng thái mệt mỏi, mắt phượng vô cùng kiên nghị mà nhìn bọn họ.
Thanh âm trong trẻo vũ mị, lại tràn ngập uy nghiêm không thể nghi ngờ:
“Hai vương đã chết, vực ngoại Yêu tộc đại quân đã diệt!”
“Các ngươi còn có ai muốn động thủ, bổn nữ đế phụng bồi đến cùng!”
Đông Hoàng Tử U mắt phượng đảo qua giáo trường, khiến hơn 1500 vạn người xấu hổ cúi đầu.
Không một ai dám cùng nàng đối diện!
Lúc này giáo trường phía trên, mặc kệ là tu sĩ hay là tướng sĩ, trong lòng đều là nhiệt huyết cuồn cuộn, cảm xúc bất an.
Bọn họ có thể cảm nhận được rằng vừa rồi một trận chiến kinh hoàng, Đông Hoàng Tử U hao phí phần lớn sức lực, giờ phút này hơi thở đã phi thường bạc nhược.
Nhưng!
Dù vậy, bọn họ không một dám có chút coi khinh ở trong lòng đối Đông Hoàng Tử U.
Đêm nay.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!