CHƯƠNG 708: TẠM BIỆT VẠN LƯƠNG
Ôn Yến nghe thấy lời nói thâm tình thì chỉ muốn rơi lệ, không có nữ nhân nào nguyên ý xông pha trong chiến trường, nhưng mà vì tình yêu, không oán không hối hận.
Cô cũng rất may mắn, lúc còn sống có thể nghe thấy những lời tâm tình ngọt ngào từ trong miệng của Tống Vĩnh Kỳ.
Nếu như y đã có thể, vậy thì cô nguyện ý buông tay hưởng thụ tất cả những gì mà y mang đến cho mình, hưởng thụ tình yêu.
“Được, tất cả đều dựa theo ý chàng, nhưng mà nếu như có gì cần ta, cần Phi Long Môn thì càng cứ mở miệng nói là được.” Ôn Yến nhẹ giọng nói.
“Được.” Lời nói của Tống Vĩnh Kỳ vẫn thâm tình giống như lúc trước, lần này rốt cuộc chàng đã không cần phải hãm sâu vào khốn cảnh như lúc trước nữa rồi, rốt cuộc cũng đã có thể dư sức lực để bảo vệ nữ nhân mà mình yêu thật cẩn thận.
Bởi vì Tống Vĩnh Kỳ đã tiết lộ thân phận của bọn họ, đại hôn của hai người được diễn ra sôi nổi, hoàng thất Đại Lương cố gắng hết sức chuẩn bị hôn lễ, đội ngũ đưa sính lễ lượn quanh cảnh thành một vòng rồi lại một vòng. Sức khỏe của Tử Húc Quốc thái tử đã dần dần khỏe hơn rồi, sau khi đánh cướp được thành trì Đại Lương thì càng hài lòng đối với muội phu Tống Vĩnh Kỳ, đối với chuyện thành thân của muội muội lại là tự tay đích thân đi làm.
Tam hoàng tử mơ tưởng Ôn Yến giả kết nối quan hệ của mình với Đại Lương không thực hiện được, vẫn còn muốn cảnh cáo đại hôn của bọn họ như cũ. Chỉ cần đại hôn của bọn họ xảy ra chuyện sơ suất thì hắn ta sẽ có cơ hội giao hảo với Đại Lương, thậm chí hắn ta muốn thanh danh của Ôn Tư công chúa phải mất sạch, như thế này không có hôn sự coi như xong đi, sau này Ôn Tư công chúa cũng sẽ không còn trở thành trợ lực của thái tử.
Kế hoạch của tam hoàng tử rất hoàn hảo, lại khổ vì không có người nào liên thủ với mình, đợi đến lúc hắn ta nhớ đến Lương Quang Tường có thể được sử dụng một chút thì đã không còn nhìn thấy Lương Quang Tường đâu nữa rồi. Nguyên thái tử phi cố thị được gả cho rất nhiều người đàn ông, hiện tại lại bởi vì cuộc tranh giành của mấy người đàn ông mà ốc không mang nổi mình ốc, ngay cả Ôn An công chúa chật vật trở về từ nhiều năm trước cũng không nguyện ý tham gia vào cuộc đấu tranh này nữa.
Đương nhiên là tam hoàng tử cũng sẽ không nghĩ tới sở dĩ lại xuất hiện kết quả như vậy không phải là bởi vì ông trời đối xử với hắn ta bất công, mà là do Tống Vĩnh Kỳ đã sớm khống chế những người có thể liên thủ với hắn ta, lúc hắn ta với bọn họ gặp mặt với nhau đã theo dõi người ở cách đó không xa.
Vì cưới Ôn Yến, Tống Vĩnh Kỳ đều đã tính toán hết tất cả những nguy hiểm có khả năng xuất hiện và không có khả năng xuất hiện, những năm gần đây thứ mà y tâm tâm niệm niệm cho Ôn Yến chính là một hôn lễ long trọng, cho nên y không cho phép có bất cứ sai sót nào.
Lúc tam hoàng tử cùng với nhóm mưu sĩ của hắn ta đang lập kế hoạch, đột nhiên có người tìm được bọn họ, muốn liên thủ với bọn họ, hơn nữa thành ý liên thủ còn rất lớn, bởi vì người kia đã từng trợ giúp với bọn họ trong bóng tối rất nhiều. Ví dụ như nói năm đó Ôn An công chúa biến thành Trần Vũ Nhu, bức chân dung là do người đó đã gửi tới, ví dụ như nói tới con của Lý Tuân, ví dụ như là Lương Quang Tường đột nhiên rơi xuống từ trên trời, chỉ là người này đã cho tam hoàng tử quá nhiều con bài tốt, cuối cùng lại bị hắn ta lãng quên.
Cho nên sau khi người kia nói ra những chuyện mà bản thân mình đã làm, hai mắt của tam hoàng tử đều sáng lên, hắn ta không kịp chờ đợi mà biểu đạt sự cảm kích và áy náy của mình, hắn ta hi vọng là người có thể giúp hắn ta một tay, thậm chí hắn ta còn hứa hẹn chờ đến lúc mối quan hệ của Đại Lương và Tử Húc vỡ tan, sau khi hắn ta leo lên hoàng vị rồi thì sẽ phong người này lên làm nhiếp quốc vương gia.
Tam hoàng tử rất rõ ràng, nếu như lần này chuyện kết hôn của Ôn Tư với Đại Lương thành công, vậy thì thái tử sẽ trở thành sự tồn tại mà mình mãi mãi cũng không thể nào đánh bại được.
Chính vì vậy mà hắn ta bằng lòng trả giá bằng mọi thứ.
“Được, ta đồng ý giúp ngươi, ta mang thêm một số người có thể đến giúp ngươi, chúng ta thương lượng trước xem phải làm như thế nào.” Người kia giống như là cảm thấy rất hứng thú đối với nhiếp quốc vương gia, càng giống như là vì để đối phó với Tống Vĩnh Kỳ và Ôn Yến cho nên mới đến đây.
“Vậy thì thật sự quá tốt rồi, thật sự…” Tam hoàng tử mừng rỡ nhảy dựng lên, lúc mình đang ngủ gật mà còn đưa gối đến cho mình, trời xanh đối với mình thật sự là không tệ mà.
“Không biết là nên xưng hô như thế nào, ta…” tam hoàng tử có chút mong đợi nhìn người đến, hắn ta đã dám xuất hiện ở trước mặt của mình, chắc chắn là đã chuẩn bị để lộ thân phận của mình rồi chứ nhỉ? Người trước mắt khí vũ hiên ngang, lúc nói chuyện còn mang theo mấy phần chí khí hiên ngang, không nhìn ra được một người có tâm tư thâm trầm, hơn nữa còn âm thầm giúp đỡ mình thật lâu.
Cho dù thân phận của người này là như thế nào, tam hoàng tử đều xác định người này chính là bạn mà không phải địch.
“Ta có thù sâu nặng với Tống Vĩnh Kỳ, phụ hoàng của ta là do phụ hoàng của hắn ta đã giết chết.” Người kia nhẹ giọng, nói chuyện rõ ràng, trong lời nói có mập mờ nhưng mà vẫn để cho người ta nghe rõ được thân phận của hắn ta.
Tam hoàng tử vẫn biết được một vài chuyện của hoàng thất Đại Lương, phụ hoàng của Tống Vĩnh Kỳ giết phụ thân thượng vị, điểm đó Tống Vĩnh Kỳ cũng không vì ông ta mà giấu giếm, cho nên có lẽ trước đó hoàng thất Tử Húc Quốc đã biết chuyện này.
Mà người đứng trước mắt chính là Cửu Vương gia trong truyền thuyết.
Cho nên dù là trong lòng có bao nhiêu tiếc nuối cũng không cần tiếp tục truy vấn nữa, thù giết phụ thân không đội trời chung, có lẽ ở trong lòng của Cửu Vương, hắn ta mới là người thừa kế thích hợp với hoàng vị.
Mà năng lực của Cửu Vương cũng rõ như ban ngày, năm đó có thể giữ được tính mạng dưới đồ đao của tiên đế ở Đại Lương, há có thể là người bình thường.
Cho nên hắn ta có nhằm vào Tống Vĩnh Kỳ làm bất cứ chuyện gì cũng là điều đương nhiên, cho nên đúng là trời xanh đã hậu đãi hắn ta, trong lúc hắn ta cùng đường lại mang đến cho hắn ta một bất ngờ lớn như thế này.
Chuyện hợp tác tiếp theo thuận lợi như nước chảy thành sông, hai người cùng với phụ tá của tam hoàng tử nói chuyện với nhau đến rất khuya, không ai biết là bọn họ nói cái gì, chỉ biết rõ là tối ngày hôm đó đèn thư phòng đều được bật sáng, lúc tam hoàng tử bước ra từ bên trong thì trên mặt tràn đầy ánh sáng.
Mà cùng lúc đó, trong tẩm điện của Ôn Tư công chúa ở phủ thái tử, một nữ tử xinh đẹp đang vung cái khăn lụa ở trong tay nhìn kỹ nữ nhân trước mắt.
“Người thật sự là môn chủ của muội?” Nhìn nữ tử ở trước mắt còn trẻ hơn so với môn chủ của mình mấy tuổi, nàng ta có chút không dám tin tưởng vào hai mắt của mình.
“Nếu như muội có thể tìm được môn chủ của muội, vậy thì ta cũng không phải rồi.” Ôn Yến nhìn Vạn Lương, trong lòng đều là vui sướng, lời nói nói ra đều không hề khách khí một chút nào.
“Muội đã lục tung Đại Lương và Tử Húc Quốc, không ngờ đến người lại trong hoàng cung, muội thật sự…” Vạn Lương nghe thấy giọng điệu của Ôn Yến, trong lòng đã chắc chắn, huống hồ gì trước khi nàng ta đến đây đã gặp mặt với Thiên Sơn, đã sớm biết người ở trước mặt của mình chính là môn chủ của mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!