Ôn Yến lắc đầu:”Không được, ta không thể trơ mắt đứng nhìn ngươi chết oan được.” Ôn Yến thấy lính cai ngục không chịu nhượng bộ cũng có chút nóng nảy, nhớ tới những tình tiết cũ trong phim truyền hình, nàng rút mạnh trâm cài xuống, để ở trước cổ mình, uy hiếp nói: “Nếu như các ngươi dám mang Thượng Quan ngự y đi, ta sẽ chết ngay tại đây, đến lúc đó, các ngươi cũng vẫn không thể báo cáo kết quả nhiệm vụ mà thôi!”
Trước kia nàng cảm thấy cách tự hại mình thế này rất là ngu xuẩn, nhưng thì ra khi con người gặp phải tình huống không còn cách nào khác nữa, hành động ngu xuẩn đến mức nào cũng có thể làm ra được.
Tuy rằng ngu xuẩn, nhưng nó có tác dụng.
Mấy lính cai ngục ngây ngẩn cả người, khẽ nhìn nhau.
Có vài tên thị vệ đi tới, có lẽ bọn họ là thị vệ phụ trách áp giải Thượng Quan ngự y đi đến Thái Thị Khẩu, tiến lên hỏi rõ ràng tình hình, một người trong đó im lặng suy nghĩ một lúc, sau đó nói: “Các ngươi lập tức đi bẩm báo với Hoàng thượng, thỉnh chỉ tới đây.”
Một thị vệ trong đó lên tiếng trả lời, sau đó xoay người đi.
Ôn Yến cứ ở trong tình trạng giằng co như thế, nàng không dám buông trâm ra, sợ thị vệ đi tới cướp đi cây trâm của nàng. Tuy rằng chưa từng nhìn thấy bọn họ thi triển võ công, nhưng nàng cũng hiểu có thể làm người hầu trong Hoàng cung, ai cũng không phải ngon đèn cạn dầu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!