Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tung Hoành Cổ Đại (Full)

CHƯƠNG 514: TỐNG VÂN LỄ XUẤT HIỆN

Nhưng người trong Thải Vi cung đều không biết Trọng Lâu mà bọn họ vô cùng lo lắng đang rất đắc ý trong cung của Như Quý phi.

Như Quý phi không ngờ Trọng Lâu chuyển vào trong cung mình nhanh như thế, thằng bé mang theo đồ đạc của mình đứng trước mặt Khanh Nhi, dịu dàng nói: “Như mẫu phi, Phụ hoàng và mẹ con không cần con nữa, xin mẫu phi thu nhận con, sau này con sẽ làm con của người, sẽ hiếu thảo với người.”

Giọng nói mềm mại đều là những lời Khanh Nhi muốn nghe, nàng ta nhìn Trọng Lâu giống hệt Tống Vĩnh Kỳ lúc còn nhỏ, trái tim cũng mềm đi…

Bây giờ sao nàng ta còn so đo Trọng Lâu là con ai sinh chứ, thằng bé gọi mình là mẫu phi, sau này được nuôi dưới tên của nàng ta thì thằng bé sẽ là con của mình.

Sư huynh yêu thương Trọng Lâu bao nhiêu đương nhiên nàng ta hiểu rõ, có Trọng Lâu trong tay, nàng ta cũng không tin sư huynh vẫn có thể không quan tâm đến mình, chỉ cần sư huynh chịu đi vào trong cung của nàng ta, nàng ta vẫn có cách để sư huynh biết được ưu điểm của mình, có thể hạnh phúc sống cùng với sư huynh.

Còn về sau này, nếu nàng ta có con của mình, đương nhiên Trọng Lâu phải nhường đường cho thằng bé, trước khi có con của riêng mình, nàng ta sẽ lợi dụng Trọng Lâu cho tốt, để thằng bé phát huy tác dụng lớn nhất trong quan hệ của mình và sư huynh.

Còn về Nam Chiếu và Tống Vân Lễ sẽ như thế nào, Khanh Nhi không thèm quan tâm. Tuy bọn họ một bên cho nàng ta thân phận hiển hách là công chúa Vân Thâm, một người cho nàng ta một mạng.

Nhưng nàng ta cảm thấy mình đã làm rất nhiều chuyện vì Nam Chiếu và Tống Vân Lễ rồi, bọn họ chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi. Nếu trước đó nàng ta còn muốn bày kế cùng Tống Vân Lễ giết chết Ôn Yến cướp lấy trái tim của sư huynh, thì bây giờ nàng ta thấy Tống Vân Lễ thất bại mấy lần, đã sớm không tin hắn có thể khiến mình được như ý nguyện rồi. Bây giờ Trọng Lâu ở ngay bên cạnh, nàng ta cảm thấy so với tin tưởng Tống Vân Lễ, còn không bằng tin tưởng chính mình.

“Mẫu phi, sau này con sẽ nghe lời, bất kỳ người phụ nữ nào cũng đừng hòng đến cung này bắt nạt người, còn có chỗ của Hoàng tổ mẫu nữa, sau này người đi thỉnh an cứ dẫn con theo, chắc chắn Hoàng tổ mẫu sẽ cho người vào cửa, còn nữa…” Trọng Lâu nhỏ giọng nói với Khanh Nhi.

Thằng bé hiểu mình có thể mang đến lợi ích cho Khanh Nhi, cho nên dốc hết sức lượng nói ra.

“Được, con cũng yên tâm, sau này mẫu phi sẽ chăm sóc con thật tốt, sau này con cũng không phải người không có bên ngoại nữa, nhà ngoại của con ở Nam Chiếu, đến lúc đó bọn họ sẽ giúp con ngồi lên ngôi vị Hoàng đế.” Khanh Nhi nghe lời nói của Trọng Lâu, thầm thấy hài lòng với đứa nhỏ này, thậm chí nàng ta còn cảm thấy mấy lần mình chịu thiệt thòi trước Kinh Mặc và Trọng Lâu đều vì con nhóc tinh ranh Kinh Mặc kia, còn Trọng Lâu thì lại ngoan ngoãn ngây thơ hơn nhiều.

Trọng Lâu nghe thấy lời của Khinh Nhi thì vui vẻ gật đầu, thật ra trong lòng lại rất khinh thường, cũng không biết ai nói với người phụ nữ ngu ngốc này là mình không có nhà ngoại nữa. Nhà ngoại của mình là Tĩnh Quốc Hầu, nắm bộ binh trong tay, một Nam Chiếu nhỏ nhoi sao có thể sánh bằng được chứ. Nhưng rõ ràng bây giờ không phải lúc tranh cãi với Khanh Nhi, thằng bé muốn làm một đứa bé ngoan ngoãn nghe lời ở trước mặt nàng ta.

“Mẫu phi, sau này con thật sự chỉ có thể ở chỗ người thôi, mẫu thân của con bệnh nặng, tỷ tỷ lại bắt nạt con, tỷ tỷ của con rất xấu, lúc nào cũng giành đồ của con, tôm hùm đất xào cay mẹ làm tỷ ấy cũng lén ăn hết không nói với con…” Trọng Lâu nói rất nhiều với Khanh Nhi, lời nói chân thành đến khiến nàng ta cũng phải đau lòng, nàng ta cảm thấy có một người chị xấu xa như Kinh Mặc là sự bi ai của Trọng Lâu, Kinh Mặc đã cướp đi hạnh phúc vốn thuộc về Trọng Lâu.

“Đứa nhỏ ngoan, sau này mẫu phi cũng sẽ đối xử tốt với con, chắc chắn sẽ không để con phải uất ức như vậy nữa.” Khanh Nhi thấy Trọng Lâu nói đến câu cuối đã rưng rưng nước mắt lại càng đau lòng không thôi, nàng ta nắm chặt tay Trọng Lâu, dáng vẻ thân thiết trên mặt khiến người nhìn thấy đều nghĩ lời này của nàng ta là thật lòng.

Lúc này Khanh Nhi nói thật, nhưng nàng ta hiểu rõ, đợi có đứa con riêng của mình rồi, sự thật lòng của nàng ta sẽ thay đổi.

“Mẫu phi, con cũng sẽ yêu thương người, con sẽ kêu Phụ hoàng đến thăm người, người cứ tin con.” Trọng Lâu son sắt đảm bảo, trong lòng thì nghĩ phải lén đi gặp Phụ hoàng thế nào, để kêu Phụ hoàng đừng tới cung điện của Như Quý phi.

“Mẫu phi biết vẫn là con hiểu chuyện nhất.” Chuyện Khanh Nhi chờ mong nhất bị Trọng Lâu nói ra, khiến nàng ta cực kỳ vui sướng.

Thật ra Trọng Lâu có đảm bảo bao nhiêu đi nữa cũng không khiến nàng ta hài lòng như câu nói này.

“Mẫu phi cứ yên tâm, vào khoảnh khắc con biết mình bị tặng cho người, con cũng chỉ nhận một mẫu phi là người thôi, có phúc cùng hưởng, có hoạ cùng chia.” Trọng Lâu vừa gật đầu vừa nói, dáng vẻ rất hiểu chuyện.

Dáng vẻ chắc chắn của Trọng Lâu khiến Khanh Nhi vui vẻ không thôi, lúc trước nàng ta còn lo Trọng Lâu sẽ có suy nghĩ khác, bây giờ xem ra…

“Mẫu phi lập tức kêu người sắp xếp phòng ngủ cho con, con ngủ trước đi, đợi ngày mai thức dậy sẽ có tôm hùm đất xào cay con thích.” Vào lúc Trọng Lâu cảm thấy mình đã không còn gì để nói với Khanh Nhi nữa, cuối cùng Khanh Nhi cũng chịu bỏ qua, sắp xếp cho thằng bé.

Nghe thấy tôm hùm đất xào cay, Trọng Lâu vẫn không nhịn được nuốt nước miếng, ánh mắt sáng quắc nhìn Khanh Nhi, chân thành nói: “Như mẫu phi thật sự là mẫu phi tốt nhất thiên hạ, còn tốt hơn cả Ôn Yến nữa.”

“Đây chỉ mới là bắt đầu thôi, sau này mẫu phi sẽ đối xử rất tốt với con, con muốn ăn gì mẫu phi sẽ nấu cho con cái đó.” Vì lời khen của Trọng Lâu, Khanh Nhi rất vui vẻ, vừa đứng dậy đưa Trọng Lâu rời đi vừa đồng ý.

Trọng Lâu vui vẻ gật đầu, trong mắt thằng bé, cuộc sống tốt đẹp là mỗi này đều có thể được ăn tôm hùm đất.

Sau khi Trọng Lâu rời khỏi, Khanh Nhi mới bình tĩnh trở lại, nàng ta không ngờ mình sẽ có một ngày như vậy trong thâm cung này, sẽ có một đứa nhỏ cực kỳ giống sư huynh gọi mình là mẫu phi…

Hơn nữa cảm giác này rất không tệ, giống như nàng ta và sư huynh đã là người có tình cuối cùng cũng trở thành thân thuộc vậy.

Thậm chí Khanh Nhi còn không nhịn được suy nghĩ nên lợi dụng Trọng Lâu đến gần sư huynh thế nào, Ôn Yến không có thuốc giải cuối cùng vẫn phải chết, đến lúc đó, sư huynh, cả đứa nhỏ của Ôn Yến cũng là của mình.

Nàng ta sẽ dùng thực tế cho tất cả mọi người biết mình mới là người thắng cuộc cuối cùng.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!