Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tung Hoành Cổ Đại (Full)

Tống Vĩnh Kỳ được dìu đến trước giường Ôn Yến, chàng lẳng lặng nhìn Ôn Yến chăm chú, sắc mặt nàng tái nhợt, đôi môi khô nứt, đôi mắt nhắm chặt, một hàng lông mi xinh đẹp rũ xuống dưới mắt giống như một cây quạt nhỏ xinh xắn khéo léo. Chàng đã từng căm ghét nữ nhân này như vậy, bây giờ nàng không có một chút sức sống nằm yên ở đây, lúc tới, ngự y cũng nói đã bó tay không còn cách nào, chỉ có thể cố gắng hết sức, xem ý trời.

Lúc chàng ở trong sơn động nghĩ mình chết chắc rồi, trong đầu đều là giọng nói dáng vẻ và nụ cười của nàng mấy ngày nay, chàng từng nghĩ, nếu như mình có thể sống lại một lần nữa, thì tuyệt đối phải nói một câu xin lỗi với nàng, chàng rất ân hận vì trước đây đã từng tổn thương nàng như vậy.

Sau đó, chàng không sao nữa, còn nàng lại nằm ở đây chưa biết sống chết.

“Ta muốn yên tĩnh ở đây với nàng, mọi người đi ra ngoài đi.” Rất lâu sau đó, chàng mới nhẹ nhàng nói.

Hoàng đế ra lệnh cho mọi người đi ra ngoài, sắc mặt Dương Bạch Phi không thay đổi, nhưng trong lòng đã dâng lên sóng to gió lớn rồi. Thầm đoán thử chuyện gì đã xảy ra khi bọn họ ở trong núi, chàng đã từng căm ghét nàng ta như vậy, sao bây giờ lại có vẻ thâm tình thế này?

Bởi vì Hoàng đế tự mình ra lệnh, nàng ta cũng không thể không đi ra ngoài, nhưng mà nàng ta vẫn chưa đi xa, chỉ đứng yên tại cửa sổ nghe động tĩnh trong phòng.

Tống Vĩnh Kỳ không nói gì mà chỉ yên tĩnh ngồi ở trên giường, khoảng cách của chàng thế này chỉ có thể nắm chặt tay nàng mà thôi. Chàng không di chuyển được, chỉ muốn vươn tay chạm đến mặt nàng, trò chuyện ở bên tai nàng, nhưng chàng lại không làm được, chỉ có thể yên tĩnh ngồi nhìn nàng như vậy.

Chàng không thể nói rõ cảm giác của mình vào giờ phút này là gì, cũng không biết vì sao mình nhất định phải thấy nàng mới có thể yên lòng, chàng không rõ tình cảm này là gì, chàng thậm chí không dám nghĩ đến một chữ chết, chỉ cần nghĩ một chút nếu thật sự nàng đã chết, thì chàng sẽ phải thế nào chứ. Chàng không dám nghĩ, cho dù chỉ chạm đến cũng không dám.

Chàng cứ ngồi yên tĩnh nắm lấy tay nàng như thế, thiên ngôn vạn ngữ, lại không biết mở đầu như thế nào, chàng đang chuẩn bị câu đầu nên nói thế nào.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!