Lưu Phong hoàn toàn không ngờ em gái lừa đảo lại là con nhóc Lâm Ấu Nương luôn lếo đẽo theo sau mông anh, ngày nào cũng thò lò mũi xanh gọi anh là anh Đại Ngưu hồi còn nhỏ.
Đúng là con gái 18 tuổi thay đổi chóng mặt, sự thay đổi này sắp lớn bằng chị gái Tô Đát Kỷ rồi.
Lâm Ấu Nương lại càng không ngờ Lưu Phong chính là anh Đại Ngưu.
Hơn nữa, bao nhiêu năm nay, Trương Tiểu Hoa thường nhắc đến Đại Ngưu Ngưu bên tai Lâm Ấu Nương, khiến Lâm Ấu Nương cũng quên mất tên thật của Lưu Phong.
Lâm Ấu Nương rất kích động, nói với Trương Tiểu Hoa: “Mẹ, anh ấy chính là người đã mua xe mô tô của con, còn giúp con ở quán bar”.
Sau khi hàn huyên một lúc.
Trương Tiểu Hoa cười đến mức không khép được miệng.
“Đúng là có duyên, các con chính là một cặp trời sinh”.
Trương Tiểu Hoa kéo tay Lâm Ấu Nương, đặt vào tay Lưu Phong: “Đại Ngưu Ngưu, sau này cô giao Ấu Nương cho cháu đấy".
Cái quỷ gì thế này? Lưu Phong cạn lời. Lâm Ấu Nương cúi đầu, sắc mặt đỏ bừng.
“Cô Trương, thực ra cháu đến gặp cô là có chuyện muốn hỏi..", Lưu Phong xoa bàn tay của Lâm Ấu Nương.
Có chút thô ráp. Con bé này còn làm tận hai công việc. Chắc chắn trong nhà đã xảy ra chuyện gì đó.
Anh vốn tưởng không còn bất cứ qua lại gì với đối phương.
Không ngờ trên đời này lại có chuyện trùng hợp như vậy.
“Mẹ, con với anh Đại Ngưu đã nhiều năm không gặp nhau, sao vừa gặp mẹ đã nói chuyện này rồi?", Lâm Ấu Nương cúi gầm mặt xuống, như muốn vùi luôn đầu vào ngực.
Tuy cô ấy mới chỉ mười tám, mười chín tuổi, nhưng to thật đấy.
Quan trọng là con nhóc này có khuôn mặt trẻ con, khiến người ta không khỏi nghĩ đến một cụm từ.
Mặt học sinh cái gì ấy nhỉ? “Đồ ngốc, không gặp nhau thì sao chứ?”.
Trương Tiểu Hoa không quan tâm được nhiều như vậy: “Đâu phải con không biết gia cảnh của chúng ta, lẽ nào con định để mẹ làm gánh nặng của con cả đời sao?”.
“Được rồi, chuyện này cứ quyết định thế đi, bây giờ con có thể đi cùng Đại Ngưu Ngưu rồi, mặc kệ mẹ”.
“Mẹ..”, vành mắt Lâm Ấu Nương đỏ hoe, quật cường nói: “Con không đi, dù có chết con cũng muốn chết cùng mẹ”.
“Có tin mẹ đánh chết con không hả?”, Trương Tiểu Hoa giơ tay lên định đánh.
Lưu Phong nghe ra sự bất thường, vội ngăn Trương Tiểu Hoa lại: “Cô Trương, các cô gặp chuyện gì sao?”.
“Anh Đại Ngưu, em... em..., dường như Lâm Ấu Nương †ìm được đối tượng để trút bầu tâm sự, nghẹn ngào kể lại sự việc.
Hóa ra sau khi nhà của Trương Tiểu Hoa di dời, bà ấy không chịu được cô đơn nên đã tìm một người đàn ông nhỏ hơn mình mười mấy tuổi.
Lúc đầu, người đàn ông kia rất chiều chuộng hai mẹ con Trương Tiểu Hoa, khiến Trương Tiểu Hoa cảm thấy mình lại lần nữa tìm được tình yêu đích thực.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!