Nhưng Duy An lại không nghe cô, anh vẫn cố chấp bước tới nắm lấy tay cô,kèm chặt cây bút vào tay cô.Anh quăng tờ hiệp ước xuống giường anh ở phía sau ép cô phải ký tên.
–" Em mau ký tên cho anh... Mau lên"Duy An nghiến răng uy hiếp
–" Tịch Duy An, anh buông em ra.. Cái tên điên này.... Buông ra"Chung Linh lập tức hét lại chống cự.
Tiếng bước chân vội vã từ bên ngoài đang tiến lại gần phòng của hai người.
–" Duy An,Chung Linh hai đứa...." Mẹ Duy An nghe tiếng hét lớn của con dâu thì lập tức chạy lên.
Nào ngờ vừa mở cửa phòng ra lại bắt gặp tư thế đứng con trai và con dâu rất ám muội.
Duy An quần áo xốc xếch đứng phía sau lưng ôm chầm lấy Chung Linh. Còn Chung Linh thì đang bị còn trai mình kèm chặt,chiếc váy của cô cũng đã bị anh làm cho nhăn nheo.
Nhìn như vậy không ai là không nghĩ trong một căn phòng rộng lớn chỉ có hai vợ chồng mà còn dính chặt vào nhau như thế thì chỉ có làm chuyện mà hai người nên làm mà thôi.
Duy An khó chịu nhìn ra ngoài cửa nói lớn.
–" Mẹ.Không có gì đâu. Mẹ ra ngoài đi,con muốn ôn lại chuyện cũ với vợ của con"
–" Mẹ ơi cứu con..."Chung Linh hướng ra cửa cầu cứu nhưng chưa nói hết cô đã bị Duy An bịt miệng lại.
Duy An khẽ cắn mạnh vào tai cô.
–" Em có tin ngày mai em không xuống giường được không"Anh lại hướng ra cửa nói tiếp "Mẹ ra ngoài đi"
Mẹ anh khẽ mệt mỏi lắc đầu đành phải bắt đắc dĩ xoay người đi ra... Bà biết là con trai sẽ không làm chuyện gì với con dâu mình đâu,vì bà là người hiểu tính khí của Duy An nhất..
Duy An chỉ thô bạo với tất cả mọi người bao gồm cả mẹ mình nhưng anh chỉ dịu dàng yêu thương với người vợ mà anh đã hao tâm tổn huyết mới lấy về được đây thôi ....
Duy An thấy mẹ mình vừa đi thì lập tức cong môi cười.
–" Vợ... Em ký đi.Nếu em ký anh xin hứa sẽ không đụng chạm em cho tới khi được các bác sĩ cho phép thì anh mới dám....Anh xin hứa"
Chung Linh nghe xong bất ngờ ngạc nhiên xoay mặt lại nhìn anh khẽ hỏi.
–" Thật không.... Lời anh có đáng tin không"
–" Thật.... Lần này em hãy tin anh"
Chung Linh hơi do dự một lát cũng đành gật đầu
–" Được... Xem như em chấp nhận nhưng em muốn thay đổi một số điều khoảng trong đó"
–" Hả.... Đổi sao?" Duy An khẽ mím môi nói.
Chung Linh lại gật đầu rồi cầm tờ hiệp ước nằm sấp ở trên giường,cô vừa nói vừa viết lại hết.
–" Điều 1 và điều 2 phải sửa lại.... Điều 5 cũng sửa luôn.... "
Duy An từ nãy giờ không quan tâm cô nói gì. Anh cứ dán chặt mắt vào chiếc mông đang nhô cao của cô.Chiếc váy của cô khi nằm xuống đã kéo hơi cao lên một chút xíu nên cô đã vô tình đưa cặp mông và đôi chân trắng nõn lộ ra bên ngoài.
Đôi tay *** dê của anh đang từ từ chạm vào người cô thì đột nhiên cô lại ngồi dậy quăng tờ hiệp ước vào người anh.
–"Xong rồi,anh đọc đi"
Hai mắt đờ đẫn của Duy An không nhìn cô mà vẫn nhìn phía dưới của cô một cách si mê. Chung Linh thấy vậy liền tát nhẹ vào mặt anh.
–" Anh bớt biến thái được không?"Cô không biết trong đầu anh sao suốt ngày cứ nghĩ ra chuyện đen tối như thế.
Duy An thu lại ánh mắt nhìn lại vào tờ hiệp ước.
Cái quái gì thế.
Cô không những sửa ba điều mà cô lại thêm hai điều nữa.
Hai mắt anh ngỡ ngàng không tin nhìn cô rồi nhìn vào tờ hiệp ước
"Điều 1: Trong mắt chồng,vợ luôn là số 1
Điều 2: Phải yêu thương vợ con,phải đặt vợ và con lên hàng đầu.
Điều 3: Không được đòi ly hôn, rời xa hay bỏ đi.
Điều 4: Đi đâu cũng phải trình báo với chồng,không được gặp đàn ông khi không có chồng bên cạnh.
Điều 5:Phải chăm sóc yêu thương vợ không được ức hiếp vợ.
Điều 6:Không được chạm vào vợ khi không có sự cho phép của vợ.
Điều 7: Không được phản đối trong mọi quyết định của vợ "
Cô đã sửa lại hết chỉ duy nhất chừa lại cho anh hai điều 3 và 4 của anh thôi
Hai mắt Duy An trợn lên kinh ngạc.
–" Cái gì.... Anh không đồng ý"Anh lập tức phản đối
–"Anh không đồng ý điều nào. Hay anh không muốn yêu thương em nữa"Chung Linh giận dỗi xoay mặt đi.Trong các điều cô đưa ra đều là anh yêu cô thôi. Nếu anh không đồng ý có nghĩa anh không muốn chịu trách nhiệm với cô nữa rồi.
Duy An sợ sệt cuốn quýt nói
–" Anh chỉ thấy điều 6 không hợp thôi.Bây giờ anh muốn lại gần em lại phải hỏi em nữa sao" Giọng nói đè nén của anh nói lên chỉ đủ để cô nghe thôi.
Chung Linh thở dài nắm lấy tay anh.
–" Chỉ một thời gian thôi. Sau này em sẽ bù đắp cho anh.Nhưng anh không thể nào đòi hỏi nhiều như thế. Anh hiểu không"
Duy An vừa nghe cô nói sẽ bù đắp thì gương mặt liền thay đổi,anh liền sướng gân cả người lên,anh không cần biết gì nữa liền vui vẻ chấp nhận hết tất cả điều kiện của cả hai người đưa ra .
Và cái hiệp ước này được Duy An đóng khung treo lên trong phòng kế cái ảnh cưới của hai người. Sau này hai người nhìn lại không ai là không bật cười với cái trò con nít mà hai người đặt ra mà chính Duy An là người khơi nguồn.
Chính vào đêm hôm đó Chung Linh cũng đã bị anh thuyết phục cô chính thức quay lại căn phòng của mình ngủ cùng anh. Nằm cạnh anh mà trái tim cô đập loạn nhịp rất hồi hộp căng thẳng.
Cô chỉ sợ anh không giữ lời được thôi.
Chung Linh đang chìm vào giấc ngủ thì ngay lập tức cô cảm nhận hình như đang có một bàn tay đang sờ soạng khắp cơ thể cô.
Cô nhanh chóng mở mắt ra thì ngay lập tức khuôn mặt cái tên đáng ghét này lại dí sát vào mặt cô,tay anh còn đặt lên vị trí ngực của cô mà xoa nắn
–" Tịch Duy An. Anh lại không giữ lời" Cô hất cánh tay anh ra rồi liếc xéo anh.
Duy An ngạo mạn lại đặt cánh tay lên ngực cô tiếp tục, anh còn cố ý chòm lên hôn chặt môi cô.
–" Không chạm thôi,chứ có không cho hôn với sờ soạng đâu.Chỉ cần anh không đụng phía dưới của em được rồi"Ánh mắt anh lập tức liếc phía dưới của cô
–" Anh.. " Cô hết lời để nói với anh rồi
Cô không ngờ có một ngày chồng mình có trơ trẽn như thế...
Duy An mặc kệ cô,anh cứ tiếp tục như thế ngày qua ngày chỉ được ôm hôn cô mà đè cái khát vọng ham muốn của mình xuống tận dưới đáy đại dương
Cho đến một ngày...
Sau hơn ba tháng sau tức là Chung Linh đã ở cử tháng thứ năm thì Duy An đã hết sức chịu nổi...
Giữa ban ngày ban mặc khi Chung Linh đang ôm hai tiểu nhóc tỳ ra ngoài sân phơi nắng thì bỗng nhiên Duy An khi không lại về nhà đột ngột và không hề báo cho mọi người hay .
Anh vừa về thì ngay lập tức hỏi cô đang ở đâu.Khi nghe cô đang ở trong sân vườn thì anh liền chạy ra tìm cô.
Vừa thấy hình bóng cô anh đã không thể nào chịu nổi bước tới ôm cô vào lòng.
–" Phu nhân. Anh nhớ em quá"
Chung Linh giựt bắn mình khẽ xoay đầu nhìn anh.
–" Anh... Hôm nay về sớm thế. Có việc gì sao?"
–" Phải anh có chuyện cần nói với em" Duy An nhìn qua mẹ mình đang nhìn anh khó hiểu
" Mẹ giữ cháu giùm con. Con có việc muốn nói với vợ con một chút"
Dứt lời không đợi anh đồng ý anh liền xoay người nắm tay cô đi.
Mẹ Duy An chưa trả lời thì thằng con trai lại lôi con dâu mình đi mất.Bà cũng lắc đầu ngao ngán không biết khi nào con trai mới trở lại cuộc sống bình thường nữa.Chứ từ khi Chung Linh đồng ý quay trở về bên cạnh nó thì y như rằng Duy An con trai của bà như một thằng bệnh hoạn áp chế con dâu của bà không cho con bé ra ngoài nữa bước.
Hazz bà thật tội nghiệp con dâu và các cháu nội của bà còn nhỏ mà luôn phải xa mẹ của mình,vì người cha không bao giờ chịu lớn của ba đứa nó
Chung Linh đâu phải có ba đứa,con bé có tới tận bốn đứa con lận
Bà vừa suy nghĩ vừa nhìn hai đứa cháu cứ nhìn bà chằm chằm từ nãy giờ.Lúc trước bà luôn trách cô không sinh cháu ra cho bà nhưng bây giờ bà đã hiểu con dâu có nổi khổ tâm.Nhưng dù vậy mà con bé vẫn cố gắng sinh ra cho bà tận ba đứa cháu nội.
Bà chỉ mong ước có một đứa nhưng ông trời lại thương ban cho bà một đứa con dâu và tới ba đứa cháu. Bà không biết phải làm sao để cảm tạ ơn trên như thế nào và không biết phải bù đắp bao nhiêu mới đủ cho đứa con dâu của bà nữa....Bà thật cảm thấy áy náy với Chung Linh quá nhiều.Sau này nhất định bà phải yêu thương đối xử thật tốt với cô bà sẽ không để Duy An ăn hiếp được con dâu của bà khi bà vẫn còn ngồi đây
Chung Linh cũng khó hiểu không biết hôm nay anh lại có thái độ lạ mà còn hấp tấp như thế.
Duy An kéo cô vào phòng liền khóa trái cửa lại, anh thậm chí còn kéo tất cả rèm cửa lại và đóng hết tất cả cửa sổ lại hết..
Lúc này Chung Linh trong lòng bắt đầu bất an,có một dự cảm chẳng lành bao quay xung quanh cô. Tay chân cô đã dựng đứng lên hết vì thái độ này của anh rất giống ....
Làm xong hết tất cả công việc thì anh liền xoay người lại nhìn cô bằng ánh mắt hết sức gợi tình.
–" Duy An.... Anh.... Anh"
Chỉ một giây sau cô chưa nói hết câu thì đã bị anh bế thóc lên đi tới chiếc giường liền quăng cô xuống.
Chung Linh hoảng sợ lui về đầu giường.hơi thở dồn dập.
–" Duy An,anh quên hiệp ước của chúng ta rồi sao? Không được tới gần em"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!