“Sở Tầm thiếu gia, người cũng đến rồi à?”
“Chậc, mấy hung thú này thực sự rất đáng sợ, nhưng mà cũng may có Sở Hành thiếu gia đến kịp lúc, nếu không thật sự không dám tưởng tượng.” Thấy Sở Tâm đến, mấy người thợ mỏ vội chạy đến với vẻ mặt sợ hãi.
“Ö2” Lúc này Sở Tâm mới phát hiện, có tổng cộng chín con hung thú, năm con cấp một, ba con cấp hai, còn có một con là hung thú cấp ba.
Mấy con hung thú này chẳng là gì với hắn cả, nhưng hắn cảm thấy, có lẽ Sở Hành không thể đối phó được, chẳng lẽ Sở Hành đã đến Linh Vũ tầng thứ tư rồi sao?
Nhưng cho dù Sở Hành có thực lực Linh Vũ tầng thứ tư thì cũng không thể giải quyết nhiều hung thú như vậy chỉ trong thời gian ngắn được.
“Sở Tâm, cám ơn.”
Ngay lúc Sở Tâm không hiểu thì Sở Hành lại cười với hắn, nụ cười cũng có chút cảm kích.
Mà lúc này, Sở Tâm hoàn toàn bối rối, cứ mơ hồ có cảm giác bất an trong lòng, không buồn nghĩ ngợi mà mau chóng chạy về phía mỏ quặng.
“Sở Hành thiếu gia, tất cả bọn chúng do người giết sao?” Trương thúc nhìn mấy con hung thú không còn hơi thở kia, cảm thấy khó tin.
Rõ ràng ông ta nghe nói Sở Hành là một phế vật, dừng chân ở cấp độ Vũ Linh tầng thứ hai đã nhiều năm, cho dù bây giờ có tiến vào nội môn Thanh Long Tông thì nhiều lắm cũng chỉ là Vũ Linh tầng thứ ba mà thôi, sao có thể giết được. nhiều hung thú như vậy, mà còn nhanh đến thế.
“Không thì sao?” Sở Hành nghiêm mặt nhìn Trương thúc, không những không còn hiền lành như trước, mà trái lại ánh có chút lạnh lẽo.
“Không... Không... Không có gì, ta chỉ tùy ý hỏi thôi.” Bị Sở Hành nhìn như vậy, Trương thúc giật mình lùi ra sau, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán.
“Trương thúc, ông ở Sở gia lâu vậy rồi, sao càng già càng hồ đồ vậy.”
“Nhớ rõ, thân là hạ nhân, nên hỏi thì hỏi, không nên hỏi thì đừng hỏi, nên làm thì làm, không nên làm... Tốt nhất đừng làm.”
Lời của Sở Hành đầy ẩn ý, khiến Trương thúc sợ hãi đến tái cả mặt, thoáng chốc chẳng nói nên lời, nhưng thân thể đã run rẩy không ngừng.
Thấy ông ta như vậy, Sở Hành chỉ cười lạnh, như vậy càng chứng tỏ suy đoán của hắn là đúng.
“Sở Hành thiếu gia, mấy hung thú này làm sao bây giờ, đưa về Sở phủ sao?” Mấy thợ mỏ kia tiến tới.
“Chỉ có mấy con hung thú, không cần kinh động đến người trong phủ, các ngươi cứ đem chúng về nhà ăn đi.” Sở Hành thoải mái xua tay, sau đó đi về phía Sở gia.
“Đa tạ Sở Hành thiếu gia.” Mấy thợ mỏ vô cùng vui mừng. Hung thú là kỳ vật có thể tu luyện, tuy da cứng như sắt nhưng thịt thì lại tươi ngon, nghe nói ăn vào không chỉ có thân thể cường tráng, mà còn có thể kéo dài tuổi thọ mấy năm, toàn thân đều là thứ quý báu, là thứ quý giá.
Nhưng hung thú quý giá như vậy, Sở Hành lại chia cho bọn họ, sao bọn họ có thể không vui cho được chứ. Nhất là được tận mắt nhìn thấy Sở Hành tay không giết chết toàn bộ hung thú trong tích tắc, mấy thợ mỏ này lại càng kính sợ Sở Hành.
Gần mỏ quặng, khi Sở Tân đến nơi đã phát hiện ra hung thú. Hắn quan sát xung quanh không có người, đi đến trước một gốc cây, vươn người nhảy lên. Lúc hăn đáp đất trong †tav cầm môt cái hôn gỗ đầy lỗ nhỏ.
“Sư tôn nói không sai, tuy thứ này có thể thu hút hung thú đến, nhưng hung thú lại không thể tìm được nó, đúng là thứ đồ tốt để dụ hung thú ra để giết.”
“Nhưng có thể thu hút được hung thú từ sâu trong núi, ngoài linh châu, thì linh dược bình thường đúng là không thể làm được.”
Nói rồi Sở Tâm mở hộp gỗ này ra, nhưng sau khi mở hộp gỗ ra, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, bởi vì hắn kinh sợ phát hiện ra, hộp gỗ vốn có linh châu bên trong bây giờ lại trống rỗng.
“Sao lại như vậy được chứ, linh châu đâu rồi?” Sở Tầm ngồi phịch xuống đất, sắc mặt tái nhợt không có chút máu.
Tuy hộp gỗ này là do sư tôn truyền thụ cho hắn, nhưng linh châu kia là của phụ thân hắn, đó là do phụ thân hắn bỏ ra số tiền lớn mua về, chuẩn bị dùng để đột phá đến Linh Vũ tầng thứ chín. Nếu để phụ thân hắn biết được linh châu bị hắn làm mất, chắc chắn sẽ lột da hắn.
“Chẳng lẽ...” Đột nhiên, Sở Tâm nhớ đến cảnh tượng lúc nãy Sở Hành cám ơn hắn, bỗng chốc hiểu ra gì đó. Tay cầm hộp gỗ, hắn nghiến răng nói: “Sở Hành, ta với ngươi chưa xong đâu.”
Cùng lúc đó, Sở Hành đã quay về phòng mình. Dóng cửa lại, hắn lấy ra một hạt châu có linh khí vây quanh ở bên hông, khế nhếch miệng cười gian tà.
“Sở Tầm à, phải cám ơn ngươi. Đi một vòng lớn như vậy, trắc trở đến như thế, chỉ để tặng cho ta bảo bối này, giúp ta đột phá đến Linh Vũ tầng thứ sáu, ha ha, ca ca như ngươi đúng là rất thú vị.”
Dù Sở Tâm có nghĩ thế nào cũng không thế ngờ được, Sở Hành có tinh thần lực, tuy hộp gỗ kia có thể khiến khứu giác hung thú nhầm lẫn, nhưng lại không thể ảnh hưởng đến tỉnh thần lực của hắn.
Lúc Sở Hành chạy đến, lập tức phát hiện ra vị trí hộp gỗ có linh châu kia, hơn nữa còn kết luận đây là cái bẫy dụ dỗ người khác.
Trên đường xuống núi, nhìn thấy Sở Tâm và Trương thúc với vẻ mặt kinh ngạc thì Sở Hành có thể xác định, hai người kia liên thủ giở trò quỷ muốn bẫy. hắn, chỉ là bọn họ chẳng thể ngờ được, bắt gà không được còn mất năm gạo.
“A Mộc”
Linh châu đi vào bụng, lập tức hóa thành linh khí khổng lồ, chỉ là linh khí khổng lồ đó chưa kịp khuếch tán thì đã bị lực hút trong đan điên hút sạch.
Lúc này, Sở Hành tựa như có thể nghe thấy tiếng nhấm nháp tựa như rất đói khát trong đan điền.
Sau khi âm thanh đó biến mất, trong đan điền xảy ra biến đổi kinh thiên động địa, chín Lôi Đình Cự Thú gào thét một hồi, sau đó lại lột xác.
Mà khi mọi thứ khôi phục lại bình thường hoàn toàn thì một luồng linh khí mạnh hơn trước kia gấp bội lần phóng ra từ trong đan điền, ngập tràn khắp cơ thể Sở Hành.
“Linh Vũ tầng thứ sáu.” Sở Hành mở bừng hai mắt, khóe miệng khẽ nhếch cười phấn khích.
Nếu nói mười lắm tuổi gần đạt đến Linh Vũ tầng thứ sáu đã có thể xem là thiên tài, thì người như Sở Hành, chưa đến hai tháng đã từ Vũ Linh tầng thứ hai đột phá lên đến Vũ Linh tầng thứ sáu, chắc hẳn cũng chỉ có hai chữ có thể hình dung được, chính là “yêu nghiệt”!
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt đã đến ngày họp gia tộc Sở gia.
Họp gia tộc không phải chỉ đơn giản là họp nội bộ trong Sở gia, mà còn thể hiện thực lực của Sở gia với bên ngoài.
Trong diễn vũ trường của Kháo Sơn trấn đầy ắp người, không chỉ có mấy nhà giàu trong trấn đến xem mà còn thu hút rất nhiều thế lực lân cận.
Những thế lực đến từ bên ngoài này, có bên được mời đến, có bên là ngưỡng mộ mà đến, nhưng mục đích của bọn họ đều giống nhau, muốn xem thực lực tại của Sở gia.