Đại lục Cửu Châu, con đường tu võ, chia làm bốn cảnh giới lớn: Linh Vũ, Nguyên Vũ, Huyền Vũ, Thiên Vũ. Mỗi cảnh giới được phân tiếp ra chín tầng.
Năm năm trước, Sở Hành bái nhập Thanh Long tông, bắt đầu tu võ.
Hắn tu luyện đến cảnh giới Linh Vũ tầng thứ hai chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủn.
Nhưng đến cảnh giới Linh Vũ tầng thứ ba, đã qua năm năm mà hắn vẫn không thể đột phá.
Sở dĩ như thế, là vì lúc trước gặp phải biến cố.
Năm năm trước, trên không trung của đại lục Cửu Châu, xuất hiện thần lôi cửu sắc, Sở Hành còn bị sét đánh trúng.
Kể từ ngày ấy, trong đan điền của Sở Hành có thêm chín con lôi đình cự thú.
Sở Hành có thể bước vào cảnh giới Linh Vũ tầng thứ hai trong thời gian ngắn là do thần lôi ban tặng.
Sự thành do thần lôi, bại cũng do thần lôi.
Sau khi Sở Hành đến cảnh giới Linh Vũ tầng thứ hai, thần lôi bắt đầu căn nuốt linh khí trong cơ thể hắn.
Không thể tụ linh khí thì không thể đột phá.
Đây là nguyên nhân làm cho Sở Hành mãi vẫn không thể bước vào cảnh giới Linh Vũ tâng thứ ba.
Tuy nhiên, Sở Hành phát hiện, chỉ cần cho chín con lôi đình cự thú này ăn no thì tu vi của hắn có thể đột phá.
Qua năm năm tích lũy, khoảng cách để đột phá của Sở Hành chỉ còn kém một chút thôi.
Xoạt
Sở Hành chợt mở mắt ra, trong mắt có ánh lôi mờ nhạt, trên mặt hắn lộ ra vẻ vui sướng không thể nói thành lời.
“Thành công rồi, qua năm năm, cuối cùng Sở Hành ta cũng thành công.” Sở Hành vô cùng mừng rỡ.
Tuy hắn đoán không sai, chỉ cần cho chín con lôi đình cự thú này ăn no là có thể đột phá, nhưng khi ngày này đến rồi, hắn vẫn khó khống chế được cảm xúc.
Bởi vì ngày hôm nay, đã đến muộn năm năm.
“Cảm giác này thật mạnh, linh khí cuồn cuộn không dứt, đang chạy khắp cơ thể, như là muốn xông ra khỏi thân thể”
Cẩn thận quan sát thân thể mình, Sở Hành càng vui vẻ hơn, hắn không ngờ thần lôi lại ngưng tụ thành đan, chiếm một vị trí trong đan điền, hơn nữa còn tản ra linh khí vô cùng đậm đặc, quả thực là vượt quá sức tưởng tượng.
Hắn biết, cho dù năm năm qua hắn luyện tập không ngủ không nghỉ thì cũng không thể nào ngưng tụ ra linh khí cường đại như thế, hắn có được điều này là nhờ vào thần lôi.
Âm——
Nhưng lúc này, thân thể Sở Hành bỗng dưng cứng đờ, vẻ mặt cũng thay đổi lớn.
Thần lôi đang biến hóa, sức mạnh của hắn nhanh chóng tăng lên gấp mấy lần, lại đột phá tiếp lần nữa, bước vào cảnh giới Linh Vũ tâng thứ tư.
“Khổ tận cam lai rồi sao?”
Sở Hành nắm chặt quyền, cảm nhận luồng sức mạnh có thể bùng nổ trong cơ thể, hắn cảm thấy những khổ sở mình
phải chịu trong năm năm nay đều đáng giá.
“Phụ thân, từ hôm nay trở đi, con không còn là phiền phức của người nữa, con sẽ trở thành niềm kiêu ngạo của người.”
Sở Hành rất là kích động, tràn đầy mong chờ vào tương lai.
Hắn không phải người của Sở gia, mà là nghĩa tử mà Sở Uyên, lão ngũ của Sở gia, nhận nuôi.
Sở gia có tính bài trừ người ngoài, đại đa số người trong nhà đều không nhận Sở Hành, từ nhỏ đến lớn hắn luôn bị bắt nạt, chỉ có Sở Nguyệt thường giúp đỡ hắn.
Nếu không có nghĩa phụ ra sức bảo vệ, Sở Hành đã bị đuổi khỏi nhà từ lâu rồi.
Mà sau khi Sở Hành bái nhập Thanh Long tông nhưng mãi vẫn không thể gia nhập nội môn, nghĩa phụ Sở Uyên không thể ngẩng đầu ở Sở gia.
Nhưng Sở Hành biết, tất cả những việc này đã sắp kết thúc rồi.
Trong thế giới võ giả là lớn nhất này, thực lực lớn hơn tất cả.
Chỉ cần hắn trở thành cường giả, sẽ không có bất kỳ kẻ nào dám xem thường hắn.
Mỗi năm Thanh Long tông chỉ tuyển đệ tử một lần, mỗi lần diễn ra liên tục trong vòng mười ngày.
Mười ngày sau sẽ bắt đầu bài thi nội môn mỗi năm một lần, mà giờ đây, Sở Hành im hơi lặng tiếng năm năm rốt cuộc đã có thể tham gia.
Nơi diễn ra cuộc thi là một địa cung khổng lồ, trong đại điện của địa cung là một biển người, có khoảng trên mười nghìn người.
Phần lớn những người này đều là cảnh giới Linh Vũ tầng thứ ba, bởi vì tất cả mọi người biết, bài thi nội môn này, ít nhất phải là cảnh giới Linh Vũ tâng thứ ba mới có thể thông qua được.
Nhưng cũng có một phần những đệ tử cảnh giới Linh Vũ †âng thứ hai muốn đục nước béo cò, mỗi năm đều có những người như vậy, nhưng đa phần đều thất bại.
Đáng để nói đến là, có một bộ phận nhỏ là người cảnh giới Linh Vũ tầng thứ tư. Bọn họ không phải là những kẻ tầm thường tu luyện chậm chạp, trái lại có một vài người còn là thiên tài.
Bọn họ cố tình chờ đến khi đạt cảnh giới Linh Vũ tầng thứ tư mới tham gia cuộc thi nội môn, cũng vì muốn nhận được khen thưởng.
Cảnh giới Linh Vũ tầng thứ ba đã có thể tu luyện võ kỹ.
Võ kỹ là một loại công kích mạnh mẽ, không chỉ có thể thành thạo phát huy thực lực rất sâu sắc, còn có thể sức mạnh vượt quá cực hạn của bản thân.
Vì thế, võ kỹ vô cùng quý giá, ngay cả hào môn thế gia cũng không có. Đây cũng là lí do vì sao các đại thế gia đều muốn hậu đại vào tông môn để được bồi dưỡng.
Bởi vì mỗi tông môn đều dạy rất nhiều võ kỹ, mà trong Thanh Long tông này, chỉ cần trở thành đệ tử nội môn thì sẽ có thể tu luyện võ kỹ.
Tuy nhiên, võ kỹ cũng phân biệt cấp bậc, chia thành chín loại từ yếu đến mạnh.
Trong nội môn, chỉ có võ kĩ loại ba có thể tu luyện tới mức tốt nhất.
Nhưng trong cuộc thi nội môn mỗi năm một lần, người đầu tiên thông qua chỉ có được một quyển võ kỹ loại bốn.
Cho nên có một số người chấp nhận tu luyện ở ngoại môn cũng không muốn vào nội môn, là vì quyển võ kỹ giai đoạn thứ †ư đó.
“Mau nhìn đi, đó chẳng phải là Dương Thiên Vũ sao?”
“Đúng là hắn rồi, mới mười ba tuổi đã đạt tới cảnh giới Linh Vũ tầng thứ tư, xem ra người đứng đầu cuộc thi lần này sẽ là hắn “
Trong biển người, có một thiếu niên non trẻ thu hút sự chú ý của mọi người.
Có đến mấy trăm ngàn đệ tử ngoại môn, phần lớn là những người không có tiếng tăm gì, nhưng có một vài người lại là tiêu điểm chú ý, những người như thế hơn nửa đều là thiên tài, mà Dương Thiên Vũ cũng là một trong số đó.
“Cũng chưa biết được, tư chất của Dương Thiên Vũ có tốt đến mấy thì cũng chỉ là đứa trẻ, rất khó giành được đệ nhất.”
“Thanh Long đầm rồng hang hổ, có lúc thiên tài chưa chắc đã thắng nổi người thường, ví dụ như vị Đoàn Vũ Hiên kia.” Một đệ tử ngoại môn chỉ tay về phía một thiếu niên có vẻ ngoài lạnh nhạt.
Người này tên là Đoàn Vũ Hiên, đã gia nhập Thanh Long tông được sáu năm, vốn là người không có tiếng tăm gì.
Nhưng mấy tháng trước, hắn đã đánh bại một đệ tử nội môn cảnh giới Linh Võ tầng thứ tư, từ đó thanh danh vang xa, trở thành nhân vật tiêu điểm của ngoại môn.
Dương Thiên Vũ và Đoàn Vũ Hiên được để ý đến, trở thành chủ đề bàn tán chính.
Nhưng bất ngờ, cũng có người chú ý đến Sở Hành. “Xem tên kia kìa, sao tự tin thế?”
“Quyển võ kỹ loại bốn đó sẽ về tay hắn được sao? Hắn cho rằng mình là Dương Thiên Vũ hay là Đoàn Vũ Hiên chứ?”
“Đừng để ý hắn nữa, loại người này nhiều lắm, toàn là phế vật tự cho là tài thôi.”
Có mấy người ánh mắt khinh thường nhìn Sở Hành.
Đối với những lời bàn tán này, Sở Hành còn hơi mỉm cười, không hề tức giận.
Bởi vì hắn cảm thấy, thực ra những người đó cũng nói đúng một chuyện, quyển võ kỹ loại bốn sẽ thuộc về hắn.
Đây không phải là ảo tưởng, mà đã sắp thành sự thật. “Yên lặng.”
Bỗng nhiên, một giọng nói vang dội vang lên.
Cả cung điện ầm ï tức khắc yên tĩnh lại.
Có mười mấy người xuất hiện trên đài cao của đại điện.
Đa phần họ đều là già lão, là trưởng lão ngoại môn, nhưng vị đứng đầu đó, tuổi tác không chỉ vô cùng trẻ, còn là một nữ tử xinh đẹp.
Nữ tử mặc một bộ váy đỏ bó sát người, phác hoạ ra đường cong quyến rũ, đặc biệt là dưới làn váy, cặp đùi ngọc thẳng dài tuyết trắng, có thể xưng là hoàn mỹ.
Không chỉ dáng người của nàng mê người, khuôn mặt cũng đẹp kinh hồn, mắt hạnh môi đỏ mặt trái xoan, thực là một gương mặt hồ ly tiêu chuẩn.
Nàng chính là trưởng lão xinh đẹp, danh tiếng lẫy lừng của Thanh Long tông, Tô Linh.
Tô Linh bái nhập Thanh Long tông năm mươi tuổi, mười hai tuổi tiến vào nội môn, mười lăm tuổi trở thành đệ tử nòng cốt.
Nhưng khi tất cả mọi người coi trọng nàng, cảm thấy nàng có khả năng sẽ trở thành đệ tử đệ nhất của Thanh Long tông, nàng bỗng dưng thành trưởng lão.
Không ai biết sự thật đằng sau chuyện này, tới giờ còn là một câu hỏi, được mọi người say sưa bàn tán.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!