Đối diện với sự cuồng nhiệt của mọi người, Tần Thiên tỏ ra rất bình tĩnh.
Hắn nói: “Sau này, các ngươi hãy cứ an tâm ở đây tu luyện. Ta xem còn có ai dám tìm phiền phức? Người của học viện Bạch Hổ muốn đoàn kết lại thì cứ nhất trí ngoại giao. Chỉ có như vậy thì mới không có ai dám khinh thường các người.”
Lời này của Tần Thiên lại lần nữa khiến mọi người sôi trào nhiệt huyết.
Bọn họ đuổi toàn bộ người của học viện Huyền Vũ, chiếm lại lãnh địa thuộc về họ lần nữa.
Âm thanh vui mừng hoan hô đinh tai nhức óc trong một khoảng thời gian.
Chương Tuyết đứng ở đó, ngây ngốc nhìn Tần Thiên, đôi mắt trong sáng đẹp đẽ, tràn đầy thần sắc sùng bái và ái mộ.
Tần Thiên vào thời khắc mấu chốt đã đứng ra thay người của học viện Bạch Hổ rửa sạch nỗi nhục nhã. Ở trong mắt cô thì hắn chính là một anh hùng.
');}
Chỉ là Chương Tuyết cũng hiểu rất rõ, cô không xứng với Tần Thiên.
Với thiên phú của Tần Thiên thì các thành tựu trong tương lai chắc chắn nhiều vô số kể, bất kể như thế nào thì cô cũng không đuổi kịp bước chân của Tần Thiên.
“Tần Thiên, ngươi dám không tuân theo quy định của võ phủ, đến khi đó ta sẽ bẩm báo lại Vũ trưởng lão, xem ngươi xử lý ra sao!” Khang Chân uy hiếp nói.
Nghe vậy, Tần Thiên hỏi ngược lại một câu: “Quy định gì? Chẳng nhẽ chiếm đỏa nơi tu luyện của học viện Bạch Hổ chính là quy định của võ phủ sao? Hay chuyện này là ngươi lấy quyền để tư lợi cho bản thân?”
“Nếu như cấp trên của võ phủ biết ngươi làm như vậy thì ngươi cảm thấy sao, ngươi sẽ bình yên vô sự sao?”
Những lời này của hắn nhất thời khiến Khang Chân ngậm miệng lại.
Từ khi cai quản khu vực tu luyện này tới nay, Khang Chân thực sự đã lấy quyền ra làm nhiều chuyện tư, chỉ là cho tới nay vẫn chưa có ai tố cáo hắn.
Nếu như Tần Thiên tố cáo với các cấp cao của võ phủ, Khang Chân nhất định là sẽ bị lộ tẩy, dù sao thì giấy cũng không gói được lửa.
Ngay lúc này đây, có một bóng người quen thuộc đi tới chỗ họ.
Người này chính là Liễu Bằng Vân.
“Khang Chân đã thay võ phủ làm nhiều chuyện như vậy, không có công lao thì cũng có khổ lao. Không ngờ rằng ngươi lại uy hiếp hắn. Tân Thiên, ngươi thật là bụng một bồ dao găm.” Liễu Bằng Vân lạnh lùng nói.
Nhìn thấy Liễu Bằng Vân, Tần Thiên nhàn nhạt nói: “Các ngươi đều là cá mè một lứa mà thôi.”
Lúc này, toàn bộ người mới của học viện Bạch Hổ đều kiên định đứng sau lưng Tần Thiên.
Nếu không có Tần Thiên thì có lẽ bọn họ còn phải kiêng dè tên đệ tử chân chính Liễu Bằng Vân này.
Nhưng bây giờ Tần Thiên chính là tâm phúc của bọn họ, bọn họ thề sẽ cùng Tần Thiên cùng tiến cùng lùi.
“Tốt lắm, hay cho một tên tiểu tử miệng lưỡi sắc bén! Ngươi đừng quên rằng, giữa chúng ta còn có một cuộc chiến sinh tử chứ? Chờ bước lên đài sinh tử, ta nhìn xem cái miệng của ngươi có còn thối được vậy không!” Liễu Bằng Vân giận dữ nói. 𝖳hách thánh tìm được ﹛ 𝖳𝒓Um t𝒓u𝒚ện.Vn ﹜
“Soa quên được cơ chứ? Ta vẫn còn đang chờ nhà ngươi đó!”
“Nếu như ta đoán không nhầm thì chuyện ngày hôm nay hẳn là do nhà ngươi bày kế phải không?”
“Xem ra ngươi muốn thắng ta mà đã hao tổn hết tâm tư rồi!” Tần Thiên lắc đầu nói, tỏ ra rất coi thường với chiêu trò của Liễu Bằng Vân.
Liễu Bằng Vân bị nhìn thấu tâm tư, trở nên nổi nóng hơn. Hắn chỉ vào Tần Thiên, nói: “Ngươi muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi, bây giờ ngươi có dám bước lên đài sinh tử không?”
Lời vừa nói ra, đám người Triển Hoành Dương lo lắng, hắn nói: “Tần Thiên, nhất định bọn họ đã có sự chuẩn bị, đệ đừng rơi vào bẫy của bọn họ.”
“Đúng vậy, huynh nên nghỉ ngơi một đêm trước đã, ngày mai lại chiến đấu cũng chưa muộn.” Chương Tuyết cũng khuyên.
Nhưng Tần Thiên lắc đầu nói: “Ta đã sớm chuẩn bị xong, muốn giết hắn thì căn bản không cần chọn thời gian.”
Liễu Bằng Vân cảm thấy Tần Thiên đã cắn câu, trong lòng cười lạnh nghĩ: “Tiểu tử này vẫn còn quá non nớt. Chờ hắn lớn thêm mấy năm nữa sợ rằng ta thực sự không phải đối thủ của hắn. Nhưng bây giờ thì chính là thời cơ tốt nhất để bóp chết hắn.”
Sau đó, đoàn người trực tiếp đi tới đài sinh tử.
Chuyện phát sinh ngày hôm nay, một truyền mười, mười lại truyền một trăm, rất nhanh sau đó đã có nhiều người biết việc Tần Thiên muốn đấu một trận sinh tử với Liễu Bằng Vân.
Cũng không lâu sau, xung quanh đài sinh tử đã có rất nhiều đệ tử, thậm chí một vài trưởng lão, hộ pháp cũng tới xem.