Mặc dù ông ta rất cưng chiều Mộ Dung Yên Nhiên, nhưng mà ông ta cũng sợ đám người Vương thái y đó sẽ phủi tay rời đi.
Dẫu sao, cái tôi của mấy vị danh y trong hoàng thành này cũng rất lớn.
Cái nhìn của Mộ Dung Đức và đám người Vương thái y giống nhau. Ông ta cho rằng Tần Thiên tuổi quá nhỏ, căn bản không thể có kinh nghiệm phong phú bằng Vương thái y.
"Đại ca, ta thấy Yên Nhiên nói không sai. Nếu mấy vị danh y trong hoàng thành này không thể chữa khỏi bệnh cho huynh, vậy thử để người khác xem sao. Nói không chừng có thể có chuyển biến?” Con ngươi Mộ Dung Đấu chuyển động, lên tiếng nói.
Trên thực tế, ông ta cũng không tin, Tần Thiên có thể chữa khỏi bệnh cho Mộ Dung Đức.
Sở dĩ Mộ Dung Đấu đổ thêm dầu vào lửa là để mượn tay Tần Thiên, khiến cho bệnh tình của Mộ Dung Đức không thể khống chế được. Cứ như vậy, Mộ Dung Đấu có thể sớm ngày tiếp quản gia tộc Mộ Dung rồi.
Lúc này, ánh mắt Mộ Dung Yên Nhiên nhìn về phía Tần Thiên, cô cũng có chút do dự.
"Tin ta đi, bệnh của cha cô, ta có thể chữa khỏi!" Tần Thiên tự tin nói.
Thấy ánh mắt tự tin của Tần Thiên, sau một hồi trầm ngâm, Mộ Dung Yên Nhiên nói: "Được, hy vọng ngươi sẽ không khiến ta và cha thất vọng!"
Sở dĩ cô chọn tin tưởng Tần Thiên cũng là bởi vì không còn cách nào.
Dựa theo suy luận của đám người Vương thái y, Mộ Dung Đức nhiều nhất chỉ còn hai ba cái sinh nhật.
Bây giờ, Tần Thiên xuất thế, cho cô một chút hy vọng.
Cô không thể trơ mắt nhìn cha mình chờ chết.
“Thời buổi bây giờ lòng người khó đoán. Một tên lừa đảo tuỳ tiện trà trộn vào cũng dám mạnh miệng ngông cuồng. Lão phu muốn nhìn xem ngươi có cao chiêu gì đấy.” Vương thái y đặt hòm thuốc xuống, hừ lạnh nói.
Ông ta muốn tận mắt nhìn thấy Tần Thiên mất mặt trước tất cả mọi người như thế nào.
Mấy vị lão giả khác cũng lạnh lùng nhìn Tần Thiên.
Lúc này, một lão giả ngồi ở góc chậm rãi đứng lên, nói: "Mộ Dung lão huynh, tin Tần Thiên tiểu hữu đi, hắn có thể tạo ra kỳ tích."
Tên lão giả này chính là Triệu Thiên Phong của Luyện Đan Đường.
Tư giao giữa Triệu Thiên Phong và Mộ Dung Đức khá tốt, cho nên, hôm nay ông ta cũng cố ý chạy tới đây.
Ông ta vừa đứng dậy, lúc này Tần Thiên mới chú ý tới. Trước đó, sự chú ý của Tần Thiên đều đặt lên người Mộ Dung Đức. Dùng năng lực thần hồn, kiểm tra vết thương của Mộ Dung Đức.
Sau khi nghe được lời của Triệu Thiên Phong, ánh mắt Mộ Dung Đấu hơi ngưng lại, có chút kinh ngạc.
"Ồ? Chẳng lẽ ngươi biết hắn sao?" Mộ Dung Đức nói.
"Không sai. Thiên phú luyện đan của Tần Thiên tiểu hữu, ngay cả lão phu cũng không theo kịp. Trước đây không lâu, Luyện Đan Đường của chúng ta có tổ chức một buổi gặp gỡ của các đan sư. Vị tiểu hữu này rất lợi hại.”
“Lúc ấy, không ít thế hệ luyện đan sư phải lĩnh giáo hắn.” Triệu Thiên Phong khen không dứt lời.
Sau khi nghe được lời của Triệu Thiên Phong, Mộ Dung Đức bắt đầu có một ít niềm tin với Tần Thiên.
Bởi vì, quan hệ giữa hai người Mộ Dung Đức và Triệu Thiên Phong rất tốt, Triệu Thiên Phong không thể nào đào hố hại ông ta.
“Đến cả người hà khắc như ngươi cũng tán thưởng Tần Thiên tiểu hữu như vậy. Vậy thì xem ra, hắn thật sự có bản lĩnh rồi.”." Mộ Dung Đức cười nói, "Đã như vậy, vậy thì làm phiền Tần Thiên tiểu hữu rồi.”
Mộ Dung Đức có thể cai quản gia tộc mấy thập niên, làm người tương đối khôn khéo.
Những lời vừa rồi của Triệu Thiên Phong, gọi Tần Thiên là tiểu hữu, có thể thấy trong mắt Triệu Thiên Phong, Tần Thiên có địa vị tương đối cao.
Có thể được Triệu Thiên Phong đánh giá cao như vậy, là rất khó.
Chính vì vậy, Mộ Dung Đức mới có thể để cho Tần Thiên thử một chút.
"Hừ, thuật luyện đan và y thuật là hai lĩnh vực hoàn toàn khác nhau. Không ở trong nghề không thể biết, cho dù tiểu tử này thật sự biết thuật luyện đan cũng chưa chắc đã biết cách cứu người.”
"Mộ Dung gia chủ, coi chừng lang băm hại người nha!" Vương thái y nhắc nhở, lời này của ông ta là ném đá giấu tay, đẩy mũi dùi về phía Tần Thiên.
Mộ Dung Đức cười một tiếng nói: "Thử một chút cũng không sao, Tần Thiên tiểu hữu, ra tay đi."
Lúc này, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm lên người Tần Thiên.
“Không cần xuất thủ đâu.” Tần Thiên nhàn nhạt nói.
Nghe vậy, đám người Mộ Dung Đức sững sờ, trong lòng có chút nghi ngờ, chẳng lẽ Tần Thiên biết khó mà lui sao?
Ngay cả Triệu Thiên Phong cũng có không hiểu.
“Hừ, ta nói rồi mà, tên tiểu tử này chỉ loè mắt thiên hạ mà thôi. Các ngươi tin tưởng hắn như vậy là hoàn toàn sai lầm rồi.” Vương thái y châm chọc nói.