Sau khi trở lại phòng của mình, Tần Thiên đem y phục của Mộ Dung Yên Nhiên treo trong phòng để phơi nắng.
Y phục của cô mà Tiểu Kim đem về bị dính nước. Nếu bây giờ không hong khô, để thêm mấy ngày nữa chắc chắn sẽ bị mốc.
Sau khi làm xong hết những chuyện này, Tần Thiên nói với Tiểu Kim: “Mấy ngày sắp tới, không cho phép mày ra ngoài nữa, lại gây chuyện cho ta.”
Tiểu Kim rất tủi thân, nằm trên đất buồn thiu.
Sau đó, Tần Thiên tiếp tục luyện “Lấy khí ngự kiếm”.
Hôm nay, kiếm tơ mà Tần Thiên thi triển ra đã có thể nhấc được Thiên Phong kiếm, hơn nữa còn có thể chém.
Nhưng mà muốn chiêu thức này có uy lực lớn hơn, nhất định phải tăng tốc độ và năng lực.
"Kiếm khí hóa liên, lực sát thương mạnh mẽ, thích hợp nghênh chiến chính diện. Còn chiêu này, có thể đánh thắng trong bất ngờ. Chỉ có thể nói, có chiêu đều có ưu điểm riêng." Tần Thiên suy nghĩ hai chiêu này, âm thầm nói.
Sau đó, hắn thử nghiệm về mặt tốc độ để tăng uy lực của "Lấy khí ngự kiếm”.
Nhưng mà quá trình tu luyện của Tần Thiên chẳng kéo dài được bao lâu thì đã nghe thấy tiếng Mộ Dung Yên Nhiên vang lên bên ngoài cửa.
"Dâm tặc, cút ra đây nhận lấy cái chết đi!" Mộ Dung Yên Nhiên quát lạnh.
Ngay sau đó, cô bổ đôi cửa phòng Tần Thiên rồi trực tiếp xông vào.
Khi cô nhìn thấy y phục của mình đang được Tần Thiên hong nắng trong phòng, gương mặt càng ửng đỏ, xấu hổ.
“Quả nhiên ta không có đổ oan cho ngươi. Kẻ có lòng dạ biến thái như ngươi không nên giữ lại.” Cô nghiến răng, tức giận nói.
"Ngươi hiểu lầm rồi. Những y phục này tất cả đều bị ướt, ta chỉ muốn hong khô chúng rồi mới trả cho cô. Không ngờ rằng nhanh như vậy cô đã đến đây rồi.” Tần Thiên giải thích.
“Hừ, vậy ta hỏi ngươi, tại sao y phục của ta lại ở trên tay ngươi? Vừa rồi ta tu luyện ở dưới suối Ánh Nguyệt, sao ngươi lại xông vào?” Mộ Dung Yên Nhiên lạnh giọng chất vấn.
"Là tên tiểu tử này, là nó tha y phục của ngươi đi. Thật sự không liên quan đến ta.” Tần Thiên cảm thấy không biết nói gì, bây giờ, cho dù có một trăm cái miệng cũng không giải thích được.
"Ngươi cảm thấy ta có tin hay không?" Mộ Dung Yên Nhiên nhìn Tiểu Kim, cô cảm thấy, Tiểu Kim lông xù, rất là đáng yêu, làm sao biết tha y phục của cô đi.
Nhất định là Tần Thiên làm!
"Dâm tặc, sao ngươi không giải thích? Có phải chột dạ rồi không? Chịu chết đi!" Nói xong trường kiếm trong tay của cô trực tiếp đâm về phía Tần Thiên.
Thấy vậy, Tần Thiên đương nhiên không thể nào ngồi yên chờ chết.
"Thật là bất chấp lý lẽ." Tần Thiên thao túng kiếm tơ, kéo Thiên Phong kiếm tới.
Nhìn thấy cảnh này, trên gương mặt tươi cười của Mộ Dung Yên Nhiên lộ ra một vẻ kinh ngạc.
Bởi vì cô thấy, dường như thanh kiếm kia bị Tần Thiên gọi nên bay đến tay hắn vậy.
“Choang choang choang.”
Tần Thiên vội vàng xuất kiếm, chặn lại sự tấn công của Mộ Dung Yên Nhiên.
Nhưng mà tu vi của Mộ Dung Yên Nhiên đã đạt tới võ sư cửu trọng, cô tuỳ ý tấn công cũng khiến Tần Thiên khó chịu.
"Kiếm khí hóa liên!"
Cổ tay Tần Thiên rung lên, từng đường kiếm khí sắc lẹm gào thét, hoá thành một đoá sen lớn, bay về phía Mộ Dung Yên Nhiên.
Hắn phải nghĩ cách phủ đầu Mộ Dung Yên Nhiên, nếu không, cô nhất định sẽ không bỏ qua. Đến lúc đó, Tần Thiên đừng nghĩ đến chuyện an tâm tu luyện.
Sau khi thấy đoá kiếm liên to lớn kia, Mộ Dung Yên Nhiên hoàn toàn kinh hãi.
"Ngươi tu luyện được kiếm khí!" Cô cảm thấy khó tin, không kiềm được hô một tiếng kinh hãi.
Bởi vì, cô cũng tu luyện kiếm đạo. Nhưng là, cho đến bây giờ cũng chỉ tu luyện được khoảng hai ba đường kiếm khí mà thôi, thua xa Tần Thiên, có thể tu luyện kiếm khí hóa liên.
"Coi như ngươi là thiên tài kiếm đạo, nhưng mà đức hạnh không đứng đắn. Sau này, cũng sẽ gieo họa người khác."
Mộ Dung Yên Nhiên lại trở nên lạnh lùng, cô chém một nhát, linh khí hùng hậu, trực tiếp đánh nát đóa kiếm liên kia, đâm thẳng vào Tần Thiên.
“Xem ra, chênh lệch giữa ta và cô ta quá lớn.” Tần Thiên bất đắc dĩ nói.
Cho dù một chiêu "Kiếm khí hóa liên" này uy lực rất là mạnh mẽ, nhưng mà giữa hai người hắn và Mộ Dung Yên Nhiên, tồn tại một ranh giới rất lớn, không phải một tuyệt chiêu là có thể bù đắp.
Sau một tiếng xúc động, Tần Thiên lập tức phá cửa bỏ chạy.
Cái gọi là hảo hán không ăn thua chuyện trước mắt chính là đối với kẻ địch có thực lực cao hơn mình, Tần Thiên cũng không cảm thấy chạy trốn là một chuyện mất mặt.
Giống như loại chuyện này, nếu như không chạy, hắn chỉ có thể chờ bị Mộ Dung Yên Nhiên xử lý.