Chương 339 Chủ Thượng của ta là Thiên Vũ Hầu
Yến Hàn một mình đột nhập vào trong lầu gác của Bích Hoa lâu, liếc mắt liền thấy Bình Thành Vương đang ngồi trên ghế chính.
Ngồi ở hai bên ông ta đều là trọng thần trong triều cùng một vài sứ thần đến từ hoàng triều cấp thấp, ắt hẳn là đang đàm luận chuyện gì đó.
“Ngươi là ai? Xông và đây làm gì?”, một người đàn ông trung niên bừng bừng lửa giận ép hỏi.
Khoảng hơn chục tên hộ vệ trấn thủ bên ngoài nhã các lúc này đều đã bất tỉnh nhân sự, hẳn là do Yến Hàn gây ra.
“Nhận được mệnh lệnh của chủ thượng, đặc biệt tới hỏi một vài thứ từ Bình Thành Vương”, gương mặt Yến Hàn lạnh lùng cương nghị, trực tiếp ghim chặt ánh mắt lên người Bình Thành Vương nói.
“Nếu ngươi đã biết thân phận của bản vương còn dám hỗn xược xông vào như vậy, ngươi có mấy cái mạng quèn mà đòi hỏi đồ vật từ bản vương?”, sắc mặt Bình Thành Vương nháy mắt tối sầm lại, u ám đáp.
Đây là đang công khai tát vào mặt ông ta, Bình Thành Vương đương nhiên sẽ không cho Yến Hàn vẻ mặt hòa nhã gì. Nếu không phải cảm nhận được hơi thở của tu vi Địa Huyền sơ kỳ mà Yến Hàn cố ý phóng ra thì ông ta sớm đã ra tay chém giết rồi.
“Hy vọng Bình Thành Vương có thể phối hợp, nếu không sợ rằng Bình Thành Vương không có cách nào gánh chịu nổi hậu quả đâu”, Yến Hàn hiểu rõ sự lợi hại của Cố Thiên Mệnh, cũng không dám có nửa điểm lơ là, sẵng giọng nói.
“Láo xược!”
Những người có mặt trong nhã các đều giận đùng đùng đứng phắt dậy với khí thế bạo liệt, tưởng chừng như một giây tiếp theo đao gươm thấy máu, sinh tử một phen.
Biểu cảm trên mặt Yến Hàn không chút thay đổi, chậm rãi rút ra tướng lệnh Cố gia mà Cố Thiên Mệnh đưa cho mình, giơ ra trước mặt tất cả mọi người.
Ầm!
“Tướng lệnh Cố gia!”
Bình Thành Vương và những người khác tái mặt vì kinh ngạc, tất cả đều không kìm được hãi hùng thốt lên.
Tướng lệnh Cố gia tổng cổng có ba tấm, một tấm chủ lệnh, hai tấm phó lệnh. Mà tấm đang nằm trong tay Yến Hàn chính là tấm phó lệnh thuộc về Cố Thiên Mệnh.
"Ngươi là ai? Tại sao lại có tướng lệnh của Cố gia?”, Bình Thành Vương tận lực giữ trấn tĩnh, nghiêm túc nhìn Yến Hàn chòng chọc, trầm giọng hỏi.
“Chủ thượng nhà ta chính là Thiên Vũ Hầu”, Yến Hàn mặt không cảm xúc nói thẳng danh tính.
Cái gì!
Thiên Vũ Hầu!
Tất cả đều bị chấn động bởi ba chữ này, bất giác nín chặt hô hấp, trợn trừng hai mắt.
"Ngươi. . . là người của Thiên Vũ Hầu? Có chuyện gì sao?”, Bình Thành Vương nheo mắt lại, nhìn chằm chằm tấm lệnh bài trong tay Yến Hàn, một tay chắp hờ sau lưng hỏi lại một lần nữa.
Thiên Vũ Hầu Cố Thiên Mệnh hôm nay giống như mặt trời ban trưa, căn bản không ai dám đắc tội tới. Cho dù là Bình Thành Vương cũng không muốn đứng ở thế đối lập với hắn mà phải thận trọng dè dặt dò hỏi, cũng gạt chuyện Yến Hàn lỗ mãng xâm nhập vào Bích Hoa lâu sang một bên.
“Theo lệnh của chủ thượng muốn tìm một vài thứ trong kho khoáng mạch của Bình Thành Vương”, Yến Hàn không chút do dự đáp.
Nghe vậy con ngươi Bình Thành Vương kịch liệt co rụt lại, nội tâm thì nhảy dựng.
Muốn tìm đồ trong kho khoáng mạch của ông ta? Đây không phải đồng nghĩa với việc kêu ông ta bày tất cả bảo bối trong Bình Thành Vương phủ ra bên ngoài, để mặc người khác lấy đi sao?
Tuy rằng ông ta rất kiêng dè Cố Thiên Mệnh nhưng cũng khó lòng làm được.
“Kho khoáng mạch là nơi trọng yếu trong quan trọng của hoàng triều ta, nếu không có thánh lệnh của quân thượng, không thể mở ra, vì vậy mời ngươi trở về bẩm báo lại với Thiên Vũ Hầu, bản vương không có cách nào thỏa hiệp chuyện này được”.
Các mạch mỏ khắp nơi trên hoàng triều thế nhưng là thứ Bình Thành Vương dùng cả đời kinh doanh, lợi nhuận mang lại không lời nào có thể diễn tả được, trong đó còn tích trữ một lượng lớn khoáng thạch quý giá, sao ông ta có thể vì một tấm tướng lệnh của Cố gia liền chắp tay dâng lên cho kẻ khác đây.
"Bình Thành Vương, ngài quả quyết như vậy sao?", hơi thở của Yến Hàn bất ngờ bùng lên, phảng phất như đã ở thế tấn công vậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!