Chương 334 Còn thiếu một chút nữa
Bởi vì sâu trong Tây sương viện của Cố gia còn có một giai nhân đang ngủ say.
Thời gian trôi qua vô cùng chậm chạp, giống như đã trải qua hàng ngàn vạn năm, mỗi phút giây đều là một loại giày vò.
Mỗi khi Cố Thiên Mệnh thích ứng với một tầng thác nước sẽ dùng hết toàn lực di động nửa phần vào bên trong để cho cơ thể mình có thể tận dụng khả năng đánh bóng, kiếm thể thành công.
Đau đớn không ngừng ăn mòn thân thể Cố Thiên Mệnh, khiến sắc mặt hắn nhịn không được tái nhợt.
Quần áo trên người hắn đã bị nước nghiền nát, toàn thân trần trụi đứng giữa đứng dưới thác nước, huyết sắc đỏ bừng cực kỳ dữ tợn.
Hắn khép hai mắt lại, trước mắt tựa như hiện ra một bóng hình xinh đẹp mặc chiếc váy dài màu trắng, óng dáng dịu dàng giống như tiên tử trong tranh không thể chạm vào.
“Sương Nhi, nàng sẽ không sao cả”, thoáng chốc trước mắt Cố Thiên Mệnh hiện lên một đạo dấu ấn màu đỏ như máu sâu trong linh hồn Lý Sương Nhi khiến hắn nhịn không được phát ra khí thế mênh mông.
Rầm rầm~
Thác nước cao như núi không ngừng đánh khắp toàn thân Cố Thiên Mệnh, làm da thịt hắn đổi mới, có lẽ, tê tâm liệt phế cũng không thể hình dung nỗi thống khổ mà hắn phải chịu đựng bây giờ.
Bất giác, trời đã sáng, một chùm ánh sáng ấm áp từ trên trời giáng xuống bắn thẳng lên người Cố Thiên Mệnh.
Dưới chân hắn toàn bộ đều là máu, vết máu này bị Cố Thiên Mệnh dùng huyền khí bao vây lại, không thể rời theo dòng nước chảy xiết mà đi. Phảng phất, hắn đã biến thành một huyết nhân, không ngừng dày vò gột rửa dưới thác nước.
Hiện tại, toàn bộ thân thể Cố Thiên Mệnh đều đang đứng ở giữa thác nước. Lực trùng kích bàng bạc này, thậm chí có thể đán sập một ngọn núi to, san bằng một tòa tường thành.
Thế nhưng, Cố Thiên Mệnh lại cứng rắn gánh vác cỗ uy lực này, hai chân thẳng tắp đứng thẳng. Cố Thiên Mệnh dưới sức ép này không ngừng run rẩy, phảng phất một giây sau sẽ bị nó xé thành hàng ngàn mảnh nhỏ, nhưng khí tức trên người hắn vẫn sắc bén.
“Còn thiếu một chút, liền có thể bước qua, kiên trì. Nhất định không thể ngã xuống!”
Cố Thiên Mệnh lẩm bẩm trong đáy lòng, hắn có thể cảm giác được rõ ràng rằng thân thể mình đang dần lột xác.
Tuy rằng đau đớn lan tràn khắp toàn thân, nhưng hắn đã dần quen rồi.
Linh hồn không ngừng tẩy rửa từng tấc thân thể, để Cố Thiên Mệnh không bị cự lực mạnh mẽ này nghiền nát.
“Còn thiếu một chút”, Cố Thiên Mệnh nội tâm trầm thấp nói, vận chuyển huyền khí toàn thân cùng một luồng linh lực linh hồn, muốn phá vỡ cực hạn của cơ thể.
Huyết sắc tràn ngập kinh mạch da thịt của Cố Thiên Mệnh. Thác nước vô tình đánh xuống giống như muốn đem toàn thân của hắn nghiền nát.
Từng luồng linh hồn lực bắt đầu khởi động trong kinh mạch không ngừng tăng cường thể lực cho hắn.
Thời gian 10 ngày, rất nhanh đã trôi qua.
Đám người Cố gia cùng Lý gia nóng lòng muốn tìm được tung tích của Cố Thiên Mệnh. Nhưng lại không thể phát hiện ra dấu tích của hắn. Trong lòng lo lắng không thôi.
Mà Lý Sương Nhi vẫn như trước. Ngủ say ở trong Tây Sương viện, hô hấp bình thản, phương hoa tuyệt thế.
Ở thác nước trong sơn cốc, khuôn mặt Cố Thiên Mệnh lạnh lùng đến cực điểm, chuyên tâm tu hành, lòng không tạp niệm.
Bỗng nhiên một cỗ khí thế mênh mông như muốn phá bầu trời mà lêmn từ trong đan điền của Cố Thiên Mệnh xông thẳng lên thương khung chín tầng trời.
Rầm!
Huyết thần kiếm thể quyết, đã tu hành đến cảnh giới đại thành.
Cố Thiên Mệnh đột nhiên mở hai mắt, phát ra tinh quang nhìn xuống ngàn vạn sinh linh, làm cho chim thú trùng ngư trong sơn cốc đều rùng mình, kêu rên một tiếng thảm thiết.
Những vết sẹo trên người hắn nhanh chóng lành lại, lột xác, liên tục thay bằng một tầng huyết nhục mới.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!