Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tu La Kiếm Thần - Cố Thiên Mệnh

Chương 24 Người tốt? Ta giống người tốt lắm sao?

Nhìn theo bóng lưng hắn ta rời đi, các thiếu niên và thiếu nữ ở đây lập tức trở nên vô cùng kích động, lộ ra ánh mắt mong đợi. Hoá ra công tử không lừa họ, họ thực sự có thể rời khỏi nơi này. 

“Công tử, ta cũng muốn rời đi”, một thiếu nữ xinh xắn lên tiếng, ánh mắt nàng ta đảo liên tục, có vẻ hơi sợ hãi nhìn thẳng vào thân hình cao lớn của Cố Thiên Mệnh. 

“Được”, hắn không ngăn cản, gật đầu đáp. 

Sau đó có rất nhiều người buông bỏ vẻ mặt nghi ngờ, lần lượt nói ra ý muốn rời đi của mình: "Ta cũng muốn rời đi”. 

Đối với việc này, Cố Thiên Mệnh không ngăn cản bất kỳ người nào, lần lượt thả họ đi. Bởi vì đối với hắn, họ đi hay ở lại đều không quan trọng, lần này giúp họ chỉ vì hắn nhìn thấy được kiếp trước của mình từ trên người họ thôi. 

Cơ hội, hắn đã cho, về việc tương lai ra sao, đó là chuyện của riêng họ. 

Mười lăm phút sau không còn ai lên tiếng nữa, mười thiếu nữ còn sáu người, hai mươi ba thiếu niên còn mười người. Tổng cộng có ba mươi ba người, mười bảy người rời đi, chỉ còn lại mười sáu người, đi khoảng một nửa. 

“Tại sao các ngươi không đi?”, Cố Thiên Mệnh nhìn những người chọn ở lại hỏi. 

Một thiếu nữ xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành chừng mười bảy tuổi hé môi đỏ, nhẹ nhàng đáp: "Chúng ta đều là người hạ đẳng, dù có đi cũng không biết phải đi đâu. Nếu chúng ta rời xa sự chở che của công tử, không may thì nhất định sẽ bị người khác bắt lại, đến lúc đó chỉ sợ sẽ không thể gặp được người tốt như công tử”. 

“Người tốt? Ta giống người tốt lắm sao?”, Cố Thiên Mệnh nhìn cô nương xinh đẹp trước mặt, cười khẽ hỏi ngược lại. 

Bất luận là kiếp trước hay kiếp này, Cố Thiên Mệnh đều tự nhận mình không phải người tốt. Kiếp trước tay hắn nhuốm máu của vô số sinh mạng, kiếp này danh tiếng công tử ăn chơi truyền khắp hang cùng ngõ hẻm ở kinh thành. Hắn không xứng với hai chữ “người tốt”. 

“Công tử chẳng những không sỉ nhục chúng ta, hơn nữa còn cho chúng ta cơ hội lựa chọn. Với chúng ta, công tử là một người cực kì tốt, không ai có thể so sánh với người”, thiếu nữ hơi cụp mắt, bàn tay trắng nõn nắm chặt vạt áo, có vẻ hơi câu nệ và sợ sệt. 

“Ngươi tên là gì?”, Cố Thiên Mệnh nhìn thiếu nữ mười bảy tuổi có vẻ là người lớn tuổi nhất này, thu lại nụ cười trên khoé miệng, nhẹ giọng hỏi. 

“Bẩm công tử, ta… ta tên là Cung Tâm Nguyệt”, thiếu nữ đỏ mặt, nhẹ nhàng trả lời. 

“Cung Tâm Nguyệt”, Cố Thiên Mệnh lặp lại một lần, ngẩng đầu nhìn thẳng vào nàng ấy: "Kể từ hôm nay, năm thiếu nữ còn lại sẽ đi theo ngươi, còn việc dạy dỗ thế nào là chuyện của ngươi, đừng tự tiện gây rắc rối cho bản công tử là được, biết chưa?” 

“Hả?”, Cung Tâm Nguyệt ngây người, dường như không kịp phản ứng, vội đáp: "Vâng, thưa công tử”. 

Cung Tâm Nguyệt bỗng dưng trở thành người đứng đầu nhóm thiếu nữ khiến những thiếu nữ khác rất hâm mộ, ngay cả các thiếu niên bên cạnh cũng vô cùng hâm mộ. 

Cố Thiên Mệnh không để ý các thiếu nữ nữa mà nhìn về phía mười thiếu niên còn lại: "Còn các ngươi tại sao lại không đi? Lẽ nào các ngươi sợ bản công tử không giữ lời?” 

Có mấy thiếu niên nghe thấy câu hỏi của Cố Thiên Mệnh thì hơi xấu hổ cúi đầu, họ nhát gan sợ hãi, không muốn tin trên đời này lại có chuyện may mắn như vậy, chẳng những có thể rời đi mà còn được nhận mười lượng bạc. Vậy nên họ mới chọn ở lại, mặc cho số phận. 

“Ta muốn trở thành người như công tử”. 

Một câu trả lời khiến cả nhóm sợ hãi lùi lại để tránh xa thiếu niên vừa lên tiếng, sợ bị Cố Thiên Mệnh giận cá chém thớt. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!