Chương 232 Giết Dụ Hồng
Cánh trái và phải bên ngoài Huyền Lạc Quan cũng không ngơi tay sát phạt, tiếng hô chém giết đinh tai nhức óc khiến mây mù trên trời cũng phải rung chuyển.
Hai người Cố Ưu Mặc cùng Dụ Hồng không biết đã vật lộn trên chiến trường bao lâu, xung quanh họ trải đầy xác chết và những dấu vết giao tranh còn sót lại.
Lúc này, bên trong Huyền Lạc Quan, Cố Thiên Mệnh dẫn quân chống lại đại bộ phận binh lính Bắc Việt.
Đồ Phu cũng nhân cơ hội này dẫn một toán tinh binh lao lên tường thành, ý đồ muốn diệt sạch đám sĩ tốt Bắc Việt đang bắn tên và ném đá tảng kia.
"Nghênh địch! Giết…", Âu Bác Xuyên thấy Đồ Phu giết tới, lập tức triệu tập binh lực đang phân tán trên tường thành nhào về phía ông ấy.
Giờ phút này tất cả đều không màng tới sống chết, chỉ muốn dốc sức giải quyết quân địch trước mắt.
Với tư cách là tướng lĩnh của Huyết Xích Quân, Đồ Phu căn bản không sợ hãi trước Âu Bác Xuyên, trực tiếp bùng phát huyền khí bá đạo tấn công tới.
Trong chớp mắt Đồ Phu cùng Âu Bác Xuyên đã quấn lấy nhau trên không trung, tiếng binh khí va chạm vào nhau chát chúa văng vẳng bên tai mỗi người.
Cuộc chiến càng lúc càng ác liệt, mỗi một góc trong Huyền Lạc Quan đều được bao phủ trong chết chóc.
“Ta muốn ngươi phải chết!”
Sau một lúc lâu vẫn chưa thể hạ gục Cố Ưu Mặc, lại nhìn sang đại quân Bắc Việt đang dần rơi vào thế bất lợi, Dụ Hồng gầm lên với vẻ mặt hung dữ.
Ông ta muốn loại bỏ Cố Ưu Mặc càng sớm càng tốt, sau đó trở về cứu viện đại quân, ngăn chặn đại quân Huyết Xích đang thế như chẻ tre kia.
Nhưng Cố Ưu Mặc sao có thể trơ mắt để Dụ Hồng đi hỗ trợ đại quân Bắc Việt đã đứng trên bờ vực tan tác kia?
Phải biết rằng, một vị cường giả Địa Huyền trung kỳ tham gia chiến trường đã đủ khuấy đảo toàn bộ cục diện rồi.
“Vậy chúng ta xem xem, rốt cuộc ai chết trước!”
Cố Ưu Mặc giữ vững tinh thần, ánh mắt ngưng tụ sát khí hừng hực, hai tay nắm lấy trường thương màu máu, hung hãn đâm về phía Dụ Hồng.
Một kích này đã ngưng tụ toàn bộ huyền khí trên người Cố Ưu Mặc, thương mang cuộn lên một con rồng cát vàng khổng lồ, nhe răng múa vuốt cắn xé về phía Dụ Hồng.
Dụ Hồng thấy vậy lập tức nhảy vọt lên không trung, tay nắm đao sắc đứng giữa khoảng trời, muốn cách không giết chết Cố Ưu Mặc.
Bùm!
Một tiếng nổ lớn xuyên thấu không gian, Dụ Hồng nắm đao đập tan cuộc tấn công của con rồng cát vàng khổng lồ đâm tới.
Nhưng đúng lúc này, khi ông ta muốn thôi thúc huyền khí, chuẩn bị chống lại Cố Ưu Mặc thì đã không còn thời gian phản ứng lại nữa.
Bởi sau khi đâm ra thương mang giống như rồng cuốn kia, Cố Ưu Mặc lập tức ẩn mình vào trong luồng sáng mà mình vừa vung ra đó.
"Chết đi!"
Một tiếng giết này của Cố Ưu Mặc như vang vọng cả đất trời xơ xác này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!